Edit: Trảm Phong
Triệu Tiền một chút cũng không lo lắng dân chúng chung quanh sẽ đem chuyện tiết lộ ra ngoài, trừ phi bọn họ đều không muốn sống.
Bọn quan binh đều là người của Triệu Tiền, tự nhiên sẽ không làm trái với mệnh lệnh của hắn, bởi vậy một đám đao kiếm trong tay đem Phong Lam Cẩn cùng Vân Khanh tầng tầng vây lại.
Bóng đêm làm nổi bật mặt mày Phong Lam Cẩn so với mũi đao phản xạ hàn quang còn lạnh hơn băng.
“Triệu Tiền, ngươi quả nhiên không nhịn được.”
“Đều là các ngươi bức ta.” Đáy mắt Triệu Tiền bắn ra sát ý lành lạnh, từ trong vòng vây lui ra ngoài, đề phòng nhìn Phong Lam Cẩn, thối lui đến bên người Hách thúc, vừa rồi võ công Phong Lam Cẩn hắn thấy được, cho nên hắn mới sẽ không cầm tính mạng của mình đùa giỡn.
“Động thủ!” Chờ thối lui đến địa điểm an toàn, bàn tay Triệu Tiền vừa động, lạnh lùng nói.
“Cha, bắt sống bọn họ, ta muốn làm cho tên hỗn đản kia trả giá thật lớn, lại dám đánh trọng thương ta.” Triệu Hách mờ ám bò tới, ánh mắt hung ác nham hiểm lại dâm uế. Đôi mắt hắn đều rơi vào trên người Vân Khanh, cười gian nói, “Hắn không phải để ý Vân công tử kia sao? Vậy ta sẽ chơi hắn (VK),để cho hắn(PLC) nhìn tận mắt hắn bị ta đè ở dưới thân cầu xin tha thứ!”
Triệu Tiền hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Hách, nhưng không có phản bác lời của hắn.
Ngược lại quát lạnh với bọn quan binh, “Bắt sống.”
Triệu Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268702/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.