Edit: Trảm Phong
Trong lòng Vân Khanh có chút tò mò, Phong Lam Cẩn là một nam tử ưu tú nàng vẫn luôn rất rõ ràng, chỉ là dù sao hai chân hắn có bệnh tật, làm như thế nào đón dâu đây?
Vân Khanh bị người săn sóc dâu dắt díu cùng thân nhân trong phủ cáo biệt một hồi, khăn voan màu đỏ che lại ánh mắt nàng đầy đùa cợt, lão phu nhân tại cửa lớn trước mặt một đám lớn người vây xem dắt tay nàng vừa ra vẻ tổ tôn tình thâm, Vân Khanh cung thanh thưa phải, ánh mắt phát u hàn.
Rốt cục chờ lão phu nhân cáo biệt xong, Phong Lam Cẩn bên kia đã được Mặc Huyền đẩy xe lăn tới, hai người bọn họ ở trước mặt ngàn vạn dân chúng ngừng lại tại Vân phủ, nếu Vân Khanh lúc này không có phủ khăn voan tất nhiên sẽ kinh hãi, bởi vì Phong Lam Cẩn mang một thân hỉ phục đỏ thẫm sắc cùng đồ cưới của nàng hiển nhiên là một bộ, hơn nữa tú công cũng là xuất từ tay một người, chỉ thấy trên mặt hỉ phục đỏ thẫm sắc của hắn dùng phù điêu thêu lên Mặc Trúc cao ngất, một ít gốc trúc như đang nhô ra trên y phục, từng mảnh lá cây tinh xảo, gió thổi qua cơ hồ cảm giác từng mảnh lá trúc khẽ nhộn nhạo.
Hỉ phục của hắn cũng là dùng gấm hoa cơ hồ tuyệt thế chế thành, đai lưng ngọc đái, ngọc quan cột tóc, nổi bật lên hắn càng có vẻ ôn nhuận nhu hòa, gấm hoa thượng hạng phủ một tầng gấm sa đỏ thẫm sắc, môi hắn bất giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268590/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.