Edit: Trảm Phong
Vân Khanh xem như thắng lợi trở về, thuê xe ngựa cơ hồ không chứa nổi đồ đạc nàng mua về, bọn nô tài trong phủ đều là thấy gió đổi chiều chủ nhân, cho nên mỗi một người đều ân cần khuân đồ cho nàng, sợ bị người khác đoạt trước.
“Tiểu thư…”
“Tùy bọn họ đi.” Khóe môi Vân Khanh vẽ ra một cái cười lạnh trào phúng, ngẫm lại nửa tháng trước lúc nàng vừa trọng sinh trở lại, bất kỳ một nô tài nào cũng dám giẫm chân trên đầu nàng, cho tới bây giờ trong phủ mỗi người thấy nàng đều muốn cung kính hô một tiếng đại tiểu thư, trong lòng nàng lạnh lùng khẽ hừ, đây mới là mở đầu đấy.
Chậm rãi bước đi đến Du Nhiên viện, vừa đi vừa dặn dò Tử Khâm vài chuyện, “Tử Khâm, Du Nhiên viện chỉ có ngươi là đại nha đầu, Chu má má lớn tuổi không thể quá quan tâm, những nô tỳ trong sân ngươi suy tính để ý mọi nơi đi, có thể lưu liền lưu, không thể lưu liền đuổi ra ngoài.” Thấy trên mặt Tử Khâm ẩn có sầu lo, Vân Khanh cười nhạt một tiếng, “Ngươi cái gì cũng không cần lo lắng, xảy ra chuyện tự có ta xử lý.”
Đây là giao quyền cho nàng… khóe mắt Tử Khâm chua xót, nàng còn tưởng rằng trải qua những chuyện trong hoàng cung kia, dù cho tiểu thư hiện tại dùng nàng cũng sẽ không trọng dụng, lại không nghĩ rằng…
“Tiểu thư, người không sợ ta sẽ phản bội người sao…” Suy nghĩ một chút, nàng cũng chỉ biết cắn môi hỏi ra.
Cước bộ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268527/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.