Edit: Trảm Phong
Đến chạng vạng, Bạch gia gia chủ Bạch Dục Đức cùng cậu Vân Khanh Bạch Dực cuối cùng từ trong cung trở về, Lão thái gia Bạch Dục Đức là một lão nhân gầy yếu hơi có chút tiên phong đạo cốt, một thân trường bào xanh rộng thùng thình mặc trên người càng lộ ra thân thể gầy yếu. Hắn râu tóc hoa râm, thoạt nhìn cùng một lão giả bình thường không khác, sống lưng lại thẳng tắp, trong hai mắt thoáng đục ngầu ngẫu nhiên hiện ra ra một tia tinh quang.
Trong nháy mắt thấy Vân Khanh, trong mắt lão thái gia đột nhiên hiện ra quang mang làm người ta khó có thể bỏ qua, lại trong nháy mắt biến mất, phảng phất là một khỏa sao băng phá vỡ không trung, qua trong giây lát liền biến mất vô ảnh vô tung, thay vào đó lại là một mảnh thâm trầm ám sắc.
Lúc ấy lão phu nhân đang lôi kéo tay Vân Khanh hỏi sinh hoạt Vân Khanh tại Vân gia, Vân Khanh mỉm cười trả lời, tốt khoe xấu che, thật khiến lão phu nhân có chút đau lòng.
“Con này đứa nhỏ ngốc, thật cho là ngoại tổ mẫu lớn tuổi dễ lừa gạt như vậy sao? Vân gia đương gia chủ mẫu cùng lão thái bà kia là cái đức hạnh gì ta còn không biết sao? Lúc trước mẫu thân con dùng thân phận quý nữ nhập Vân gia, lão thái bà kia chẳng những không hảo hảo đợi mẫu thân con, còn đối với nàng mắt lạnh khó xử khắp nơi, năm đó cha con che chở mẫu thân con cũng không thể bảo đảm mẫu thân con không chịu điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268495/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.