Edit: Tiểu Linh Đang.
Minh kính màu bạc mở ra, trong chớp mắt lóe ra tia sáng kỳ dị, thời gian cùng năm tháng mịt mờ.
Rõ ràng chỉ là cái gương bình thường, bên trong lại có thể thấy rõ vài yêu hồn như khói sương đang bị trói buộc.
Cẩn thận phân biệt, Đông Hoa đế quân sẵng giọng lúc này thần sắc mới dần dần khôi phục ôn hòa.
Ba hồn bảy vía vẫn ở đây, nói như vậy, giao nhân kia chỉ là một phàm nhân như trước thôi. Mình lo lắng như vậy, có phải quá đa tâm rồi hay không?
"Đế quân ngài cũng thấy đấy, ba hồn bảy vía này giống như trước đều không có thiếu, ta dựa theo phân phó của ngài hết sức tận tâm trông coi, không dám có chút chậm trễ." Thanh âm Diêm quân vang lên, tuy rằng bất mãn với chất vấn của Đông Hoa đế quân, nhưng không dám trực tiếp đối đầu với hắn.
Xem ra quả thật là chính mình cảm ứng sai.
Thở phào nhẹ nhõm thật dài, Đông Hoa đế quân trầm giọng nói: "Là bản quân quá lo lắng, ngươi làm rất khá. Bản quân trở về sẽ để cho Lăng Ba tiên tử đến minh giới của ngươi chơi mấy ngày, cũng để nàng học chút ít có lợi để về làm việc tại tiên giới cho tốt hơn.”
"Tạ đế quân." Đã biết vì sao lại phải uất ức đồng ý với hắn, cũng chỉ vì có được mỹ nhân về. Nhưng thiên giới cùng minh giới từ trước tới nay như nước với lửa, mà Lăng Ba cũng không muốn phản bội thiên giới, cho nên, minh quân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan-khong-the-sung/2428554/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.