"Tả tướng có rảnh lại đến... Các cô nương đều rất nhớ ngài... Ta cũng rất nhớ ngài..."
Phía sau, tiếng nói buồn nôn của tú bà vẫn văng vẳng bên tai, Khuynh Lăngđau đầu bước đi nhanh. Cũng đã đến đêm của ngày thứ bảy rồi, An LịchCảnh cuối cùng cũng đã đi ra, bồi hắn lưu lại bên trong Thiên Phươngcác, nàng gần như hít thở không thông rồi.
Trăng rằm tròn vằngvặc trên bầu trời, đúng là lễ hội hoa đăng một năm một lần ở Tấn Vânthành. So với việc ban ngày nói to ồn ào, ban đêm trên đường có mộtloại mỹ cảm nên thơ. Trên mái hiên trên cây cột nhà ngay cả trên ngọncây, đều được giăng lên hoa đăng rực rỡ muôn màu. Long phượng trìnhtường, chuột trâu hổ thỏ, nước từ trên núi chảy xuống hoa và chim, tươiđẹp vô cùng. Mấy vị hào hào môn khuê tú không bước chân ra khỏi nhà cũng nhân cơ hội này mà ra khỏi khuê phòng, dùng khăn tay đỏ kiếm tìm langquân như ý.
"Xuân Hương, Tứ Hỉ, Hoa Quý, ba người các ngươi đượcTả tướng gọi vào hầu hạ hai ngày hai đêm, trăm ngàn lần đừng uống nướccanh tránh thai, một tháng này cũng đừng vì tiền bạc mà tiếp khách,chúng ta phải nghĩ ra kế sách để bảo dưỡng , không chừng lại có đứa nhỏcủa Tả tướng. Các cô nương, xốc lại tinh thần đi, Thiên Phương các chúng ta nếu có thể là nhị phu nhân tam phu nhân tứ phu nhân của Tả tướng,tốt xấu cũng chói lọi cửa nhà ..."
Cho dù đi được đủ xa, âm thanh hưng phấn không kiêng kỵ gì của tú bà vẫn truyền đến, Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan-khong-the-sung/2428541/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.