Lửa đỏ đầy trời , dưới ánh trăng trông thật bắt mắt, hậu viện rõ ràng cùngtiền sảnh cách nhau một khoảng, nhưng ngọn lửa nóng rực kia vẫn có thểcảm nhận rõ ràng được,đập vào mắt mọi người, có vài phần làm cho ngườita sợ hãi.
Lửa lớn như vậy, trừ bỏ đêm hôm đó Triệu Thái Sư thiên kim bị hại, Khuynh Lăng căn bản là chưa từng thấy bao giờ.
"Nhị phu nhân như thế nào? Tiểu thiếu gia đâu? Có phải đều bình an haykhông?" Khuôn mặt già của Khuynh Đỉnh Thiên mang theo vài phần thânthiết. Nếu dựa theo canh giờ tiến hành thọ yến mà tính thì nữ tắc trangđiểm xinh đẹp chút mà đến chậm cũng không gì đáng trách. Chỉ cần đangtrên đường đi đến tiền sảnh sẽ tránh được trận đại hỏa kia, như vậycũng sẽ không liên quan đến tính mạng . Tài sản là việc nhỏ, người contrai duy nhất của hắn mới là việc lớn!.
Đáng tiếc, có người không muốn đáp ứng nguyện vọng của hắn.
Một tên gia đinh lảo đảo chạy đến, đầu lưỡi giống như đã đã thắt lại: "Lãogia... Tiểu thiếu gia... Tiểu thiếu gia..." Ngón tay không ngừng chỉ vềphía đại hỏa đang hừng hực, trên mặt hiện ra hoảng sợ.
"Rốt cuộc làm sao vậy! Nói rõ ràng!"
"Lửa quá lớn, bọn tiểu nhân rất vất vả mới đưa được nhị phu nhân cùng tiểuthiếu gia cứu ra, nhưng tiểu thiếu gia lại xông vào muốn ôm con thỏ tứtiểu thư đưa cho đã lại vọt đi vào. Tiểu nhân... Bọn tiểu nhân thật sựlà..."
Thoáng chốc ,ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về phía Khuynh Lăng, hừng hực như trận hỏa kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan-khong-the-sung/2428507/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.