Ba ngàn sợi tóc đenđược cố định bằng một cây trâm tím, toát ra vẻ đẹp rực rỡ như ngàn vạnđóa hoa. Một đôi mắt sâu không thấy đáy pha vài phần lạnh lùng, quầnlụa mỏng manh màu lục đón gió lay động, bước chân thong thả, khí chấttựa thiên tiên.
"Tứ tiểu thư, lão gia không cho phép ngài đến tiền sảnh."
Khuynh Lăng khẽ nhấc chân lộ ra muôn ngàn quý khí,nhưng lại bị Hoàn Ngọc ngăn cản đường đi.
"Hôm nay là đại thọ của cha, ta thân là nữ nhi lại bị hạ lệnh cấm túc, trênđời này còn có người cha như vậy sao?." Trái tim có chút băng giá,đúnglúc đó Khuynh Lăng thấy Tiểu Bạch Bạch giống như ngày thường cắn cắn váy của nàng , không thể không đem nó ôm vào trong lòng.
Trước kia Khuynh Đỉnh Thiên không có lợi thế đủ để uy hiếp nàng, hiện tại nàng căn bản là không cần bận tâm làm gì.
"Tứ tiểu thư..." Lão gia đã biết, trước mặt tân khách cả sảnh đường trênmặt không nói, sau tuyệt đối sẽ tìm ngài gây phiền toái đó! Ngài như thế này là muốn làm gì?
"Dẫn đường." Khuynh phủ bày ra cơ quan trậnpháp, nàng cho tới bây giờ vốn không có tâm tư đi nhớ, chính mình tựnhiên là đi ra không nổi .
"Thực xin lỗi tứ tiểu thư, nô tỳ không thể làm cho ngài lại đã bị lão gia chỉ trích ." Lưu lại một câu này,Hoàn Ngọc nhanh chân chạy đi, nghĩ rằng Khuynh Lăng không có nàng ở bêngiúp đỡ sẽ không đến được tiền sảnh .
*
Hoa đào bay lả tả, gió xuân lay động, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan-khong-the-sung/2428499/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.