Khuynh Lăng vạn lần đều không thể tưởng tượng được hắn sẽ nói ra như thế. Trái xưng vi phu, phải gọi nương tử, miệng chiếm hết tiện nghi của nàng không nói, còn trực tiếp đem những vụ án mạng phát sinh gần đây ở Tấn Vân thành rũ bỏ khỏi bản thân một cách nhanh chóng.
"An Lịch Cảnh, ngươi nếu còn nhục nhã ta thêm lần nữa, đừng trách ta ỷ vào người đông thế mạnh ngay tại chỗ đem ngươi áp giải lên công đường nhờ Tiền Tri phủ chủ trì công đạo." Trong cơn giận dữ, váy bách thủy bởi vì kích động của nàng mà lắc lư một trận, như từ mặt nước nhấc lên ba vầng sáng.
Đáng tiếc, khuôn mặt nàng đỏ bừng vì phẫn nộ lại chỉ làm cho An Lịch Cảnh càng thêm thoải mái, thân dài như ngọc khẽ híp mắt mỉm cười: "Đánh là thương mắng là yêu, Lăng nhi luôn thích đối với vi phu biểu đạt các loại yêu khác nhau, mỗi lần đều làm vi phu thụ sủng nhược kinh." Rốt cục không còn xưng hô là "Vị công tử này" xa lạ như trước, có thể làm cho nàng hắn hô thẳng kỳ danh của hắn, cũng được cho là một đột phá nho nhỏ.
"Ngươi cái đồ đăng đồ tử! —— "
"Tứ tiểu thư, còn có vị này... An công tử." Canh sư gia gặp qua sóng to gió lớn, nghĩ đây là tình huống nam hữu tình nhưng nữ vô tình. Nhưng mà việc cấp bách không có thời gian cho hắn để sự việc phát triển thêm . "Hoàng Thượng ra lệnh bắt đại nhân trong vòng bảy ngày phải phá được án. Nay bảy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan-khong-the-sung/2428464/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.