* Rắc *
" Á! Đau! " tiếng Cửu Thành Ưng kêu thét.
Giai Kỳ bẻ ngược tay anh, còn bẻ một ngón giữa trật ra khỏi khớp xương, ngón tay dựng đứng, Cửu Thành Ưng ôm lấy tay mình ngồi bệch xuống đất, cắn răng chịu đau.
" Thừa tướng... " Giai Kỳ ngồi dậy, mặc chiếc chăn trên thân trượt xuống, để lộ phần ngực bốc lửa không mặc áo lót trước con mắt đang nhăn nhó kia.
" Chẳng phải đã nói chúng ta nước sông không phạm nước giếng sao? " Giai Kỳ gằn giọng, đôi mắt hổ phách toát ra vẻ giận dữ của cô.
Cửu Thành Ưng được cơn đau vực dậy đầu óc, tỉnh táo hơn, xoay mặt đi nơi khác, vội vàng giải thích với Giai Kỳ.
" Tôi...tôi không có ý gì cả...
Sở Giai Kỳ chẳng phải tôi đã nhắc cô đừng tự tiện sao? " anh nhăn mặt, chịu cơn đau điếng, dùng hết sức lực, bẻ ngón tay về lại vị trí cũ.
" Áaaaaa "
Cửu Thành Ưng ngửa cổ, kêu thét lên một tiếng, bàn tay anh run rẩy, một lúc không thể cử động lại ngay. Anh còn chưa kịp định thần, bất thình lình Giai Kỳ vồ tới, bóp cổ anh, đập đầu anh xuống nền, làm anh chao đảo.
" Khục khục "
Anh ho lên từng tiếng nặng nề, đôi bàn tay nhỏ bé kia chỉ chạm mà không bóp, gương mặt của ác nữ đập vào trong con ngươi của Cửu Thành Ưng, ghi nhớ rõ sắc mặt đáng sợ của cô bây giờ.
" Cửu Thành Ưng...anh nói tôi không tự tiện
Khi nãy tôi cởi đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-hon-the-ngai-la-vat-thi-nghiem/2933221/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.