Ánh sáng dịu ngọt của buổi sáng bên ngoài rọi vào, miễn cưỡng cô gái nhỏ choàng tỉnh, sau mộ đêm mây mưa, hàng mi cánh bướm con dài tuyệt đẹp của cô hướng lên, kéo theo đó là đôi ngươi màu hổ phách hiếm hoi.
" Ưm... " Giai Kỳ âm một tiếng mệt mỏi trong cuốn họng.
Đôi môi mọng, có phần nhợt nhạt, còn lưu dấu vết trầy xước do hôn quá nhiều, bầu ngực nảy lửa của Giai Kỳ còn đang bị cánh tay lớn kia đè lên, tham lam giữ chặt.
Giai Kỳ nghiêng đầu nhìn sang, người đàn ông có nét đẹp như tượng tạc kia đang say giấc nồng, trên khuôn miệng mỏng còn đang cong nhẹ, hạnh phúc.
Cửu Thành Ưng chóp chép khuôn miệng ấy vài cái, còn chu môi như muốn hôn, Giai Kỳ không khỏi nhíu mày khó chịu, tự hỏi, anh đang mơ thấy gì ?
Cô gái nhỏ nhanh chóng thu lại tò mò, đảo mắt quan sát căn phòng yên tĩnh một vòng, quần áo của cả hai còn nằm ngổn ngang trên sàn nhà, đồ đạc lộn xộn, bàn ghế lật đổ, trải qua trận hoan ái của đêm qua, nhìn cứ như một bãi chiến trường.
Kim đồng hồ chỉ vừa điểm 6h sáng, lúc nào Giai Kỳ cũng là người thức dậy trước Cửu Thành Ưng, cô nhẹ nhàng kéo lấy cánh tay nặng nề đặt trước ngực ra, rón rén ngồi dậy.
Bất thình lình, người đàn ông kia như đánh hơi được bảo vật trong tay muốn rời đi, tức khắc mở mắt, bắt lấy cổ tay nhỏ.
" Á !
Cửu Thành Ưng !!! " Giai Kỳ giật thót, la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-hon-the-ngai-la-vat-thi-nghiem/2933155/chuong-54.html