" Không, không, không... " Giai Kỳ lắp bắp.
Hai hàng nước mắt âm thầm rơi lúc nào chẳng hay, cô giá nhỏ buông tay ra khỏi đầu, giữ nguyên tư thế ngửa cổ ấy, khuôn miệng nhỏ không khép được, cô khóc càng lúc càng nặng lệ, đôi mắt đang mở to ấy, co giật như người trúng tà.
" Giai Kỳ, em làm sao vậy ? " Cửu Thành Ưng sốt ruột, không rõ chuyện gì, chứng kiến biểu hiện lạ thường, anh lo sợ lây người cô, đôi tay to lớn cố kéo gương mặt đầm đìa kia xuống.
" Giai Kỳ, em nghe tôi nói gì không ? " anh dùng sức thật mạnh, kéo xuống như muốn bẻ gãy đầu cô gái nhỏ.
Ngay lập tức, hai mắt của Cửu Thành Ưng mở to như mắt ếch, muốn lòi cả tròng mắt ra ngoài, sắc mặt anh bỗng xanh rờn như gặp phải ác quỷ.
" Giai Kỳ... " anh lẩm bẩm, nói không nên lời.
Trước mặt anh, ánh mắt Giai Kỳ hoàn toàn thay đổi, trở về dáng vẻ Giai Kỳ lãnh khốc, tàn bạo khi xưa, đôi mắt hổ phách như rực lửa, toát ra luồng bá khí mạnh mẽ, làm Cửu Thành Ưng cuống cuồng trong lòng.
" Giai Kỳ... " anh gọi cô, khuôn miệng mỏng không nói ra được lời, đầu óc anh hoàn toàn bị bá khí của cô nuốt chửng.
Giai Kỳ gạt phăng tay anh, nhìn chăm chăm vào đôi ngươi của anh, khí tuất của cô như muốn ăn tươi nuốt sống anh, làm hai tay anh bỗng run rẩy, khuôn miệng mỏng ngậm lại ngay.
" Giai Kỳ, cháu làm sao vậy ? Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-hon-the-ngai-la-vat-thi-nghiem/2933153/chuong-56.html