Bộ Hoài Viễn vừa đi tới cửa, bên trong phòng liền vọng ra thanh âm lạnh nhạt của Liễu Phù Phong, “Đến rồi à? Vào đi!” 
Bộ Hoài Viễn chọn mi, hắn một đường đi tới vẫn chưa gặp được người nào khác, vậy mà người trong phòng lại có thể biết được hắn đến nơi này. Sau khi ngừng lại vài giây suy tư Bộ Hoài Viễn liền không hề do dự, đẩy cửa đi vào. Gian phòng này có phải là sương phòng của Liễu Phù Phong hay không hắn không biết, nhưng bố trí trong căn phòng này lại khiến cho ngươi ta cảm giác chẳng chút khác biệt với Liễu Phù Phong, thanh nhã trầm tĩnh. 
“Ngồi đi!” Liễu Phù Phong một mình ngồi ở trong phòng, nhìn đến Bộ Hoài Viễn tiến vào liền lễ độ nở nụ cười, thân thủ rót một ly trà rồi đẩy tới phía mặt bàn còn lại. Trong tay đối phương còn đang cầm một quyển sách, tựa hồ là trước khi Bộ Hoài Viễn tiến vào người kia vẫn đang lật xem. 
Bộ Hoài Viễn cũng không khách khí, vài bước tiến đến ngồi ở trước bàn, ngữ khí nhẹ nhàng mà chậm rãi hỏi: “Ngươi biết rõ ta muốn tới? Đang đợi ta sao?” 
“Đại khái là vậy, bất quá thời gian khi nào thì cũng không xác định. Ngươi hiện tại đến nơi này, vậy chắc tình huống của Mục Kỳ đã ổn định rồi đi!?”  
“Ân, đa tạ ngươi.” Bộ Hoài Viễn nhẹ giọng đáp, không chỉ bởi vì tối hôm qua sau khi Mục Kỳ phát sốt lại được đối phương giúp đỡ, càng là vì lúc ở rừng cây người này đã hỗ trợ hắn tìm được Mục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-gia-thuan-phuc-lao-cong-tuong-gia-tuan-phu/2513253/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.