Tốc độ xe ngựa trên đường cũng không quá chậm, không đến nữa tháng bọn họ đã đi qua được vài thành trấn, sắp ra khỏi biên cảnh Chiêu Quốc. Lúc này, tinh thần của Bộ Hoài Viễn dần dần tụt dốc, có đôi khi dù là ban ngày cũng sẽ chống đỡ không nổi mà ngủ cả trên xe, so với thân thể của dựng phu Mục Kỳ còn muốn suy yếu hơn. Mục Kỳ vừa lo lắng lại đau lòng, một mặt nghĩ muốn để cho đội ngũ gia tăng tốc độ, một mặt lại sợ Bộ Hoài Viễn chịu không nổi, chỉ có thể thường xuyên đem Lý Nhạc kêu qua bắt mạch cho hắn. 
Giờ phút này Bộ Hoài Viễn vừa mới uống dược xong, đang nằm ở phía sau nghỉ ngơi, Lý Nhạc cùng Mục Kỳ mỗi người ngồi ở một bên sườn xe ngựa, mặt đối mặt. Vì sợ thanh âm quá lớn sẽ đánh thức người kia dạy, nên hai người liền nhỏ giọng nói chuyện với nhau. 
“Lý ngự y, tình huống của hắn thế nào rồi?” Mục Kỳ vừa nhìn Bộ Hoài Viễn ngủ say, một bên thấp giọng hỏi. 
“An Hầu là bệnh cũ, hơn nữa dạo gần đây lại mệt nhọc quá độ mới có thể làm cho tinh thần không được tốt. Nếu uống thuốc nghỉ ngơi nhiều hẳn là tạm vô trở ngại.” Lý Nhạc do dự một chút, mới chậm rãi nói. Kỳ thật trong lòng hắn còn có nghi hoặc, khoảng thời gian này hắn đã vụng trộm bắt mạch cho Bộ Hoài Viễn, cùng với lần bắt mạch trước ở An Quốc Hầu phủ hoàn toàn không giống nhau. Khi đó mạch tượng cùng khí tức của Bộ Hoài Viễn đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-gia-thuan-phuc-lao-cong-tuong-gia-tuan-phu/2513232/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.