Sáng sớm ngày kế, trời còn chưa sáng hẳn, trên đường vẫn trống rỗng vắng tanh, chỉ có rải rác một vài tiểu thương đang lục tục bày sạp hàng của mình. Sau khi Mục Kỳ thức dậy liền phân phó thị vệ mau chóng chuẩn bị xuất phát. 
Bởi vì bọn họ đang trú ngụ tại một khách *** gần cửa thành, muốn ra khỏi thành cũng mất chưa đến nửa canh giờ, hơn nữa lần này những người đi theo đều là những thị vệ đã qua huấn luyện. Sau khi tiếp nhận mệnh lệnh, mọi người rất nhanh đã chuẩn bị xong mọi thứ, thời điểm rời đi cũng rất im ắng, hoàn toàn không đánh thức bất kì khách nhân nào tại khách ***.  
Mục Kỳ một người một ngựa chạy ở trước dẫn đầu, phía sau một đội người đồng loạt theo sau. Thời điểm đến Duyên Quốc bởi vì phải hộ tống quan tài, nên đội ngũ còn phải chuẩn bị thêm xe ngựa, đến lúc trở về hiển nhiên nhẹ nhàng đi không ít. Mục Kỳ còn trực tiếp mệnh lệnh tất cả mọi người thay đổi sáng khoái mã. Cứ theo tốc độ này, chỉ mất khoảng một ngày một đêm là có thể đến biên cảnh Chiêu Quốc, sau khi nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau trước khi trời tối là có thể đến được Nghiệp Thành. Đến lúc đó, chỉ cần ở Nghiệp Thành đợi ảnh vệ tới hội hợp liền có thể chạy về kinh đô. Đột nhiên lại nghĩ đến người mà y đã chạm mặt tại khách *** hôm qua, tuy rằng người nọ chỉ xuất hiện ở khách *** một chút, về sau cũng không thấy mặt, nhưng Mục Kỳ luôn ẩn ẩn cảm thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-gia-thuan-phuc-lao-cong-tuong-gia-tuan-phu/112381/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.