Lúc Vân Gia hùng hổ chạy vào tiền sảnh, Trữ Khác không có trong phủ. Có người cung kính đón nàng, châm trà cho nàng, nàng nổi cáu với hạ nhân cũng không phải chẳng được tích sự gì, chỉ thêm mất mặt, vậy là chỉ hỏi: “Tướng gia các ngươi khi nào mới về?”
Bọn nha hoàn còn chưa lên tiếng, một giọng nói hời hợt truyền tới từ phía sau: “Có chuyện gì mà ngươi tìm Tướng gia, nói với ta cũng được.”
Lương Chiếu Đường được nha hoàn thiếp thân dìu, từ cửa chính bước vào, có vẻ là mới nghe tin liền vội tới, ngay cả y phục cũng chưa kịp thay. Giờ phút này nàng ta nhìn chằm chằm vào mặt của Vân Gia, mang theo địch ý vô hình.
Vân Gia xoay người, quan sát ả ta từ đầu đến chân, nhìn một lát liền ngộ ra, hóa ra đây chính là người được gửi nuôi hơn chục năm ở chùa Hoa An, vừa đào hôn vừa bức hôn, tiểu thư phủ Lương Quốc công trong truyền thuyết?
Cái mặt đề phòng kia là thế nào? Không lẽ đem mình biến thành tình địch?
Rõ ràng mình là khách nhân, nhưng Vân Gia vẫn ngồi đó mà không đứng dậy, chỉ tiếp tục đánh giá ả ta, giọng nói có phần ngạo mạn: “Nếu vậy nhà ngươi nói thử xem, nhà ngươi có tư cách gì đòi thay mặt Thừa tướng?”
Lương Chiếu Đường thấy thái độ nàng, cũng không cần vòng vo, giọng nói chỉ cao hơn chứ không có thấp: “Ta chính là Thừa tướng phu nhân bệ hạ đích thân chọn, ta không có tư cách, không lẽ ngươi có tư cách?”
“Ô hô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-dai-nhan-so-ngay-nguoi/2382374/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.