Lúc Tống Trường Tuyết mơ mơ màng màng tỉnh lại thì đã không còn sớm nữa rồi. Nàng mắt nhắm mắt mở nhìn sang bên cạnh, phát hiện người đã không còn, trên chiếc giường rộng lớn chỉ còn lại một mình nàng.
Phải mất một lúc sau khi đã hoàn toàn tỉnh táo, trong đầu nàng nhảy lên một cái, ngoại trừ việc che mặt khóc nức nở cũng không có biện pháp nào để biểu đạt nỗi lòng của mình.
“A a a a a!”
Nàng qua đêm với đàn ông!
Nàng to gan dám qua đêm với đàn ông!
Tuy rằng là một người bất lực, nhưng mà vẫn là nàng qua đêm với đàn ông!
Tống Trường Tuyết hít một hơi thật sâu, khôi phục lại chút tâm tình, sau đó cúi đầu kiểm tra trung y, trung váy đỏ thẫm vẫn còn nguyên trên người.
Nha hoàn bên ngoài nghe thấy tiếng động bên trong, lên tiếng: “Phu nhân, đây là y phục Tướng gia chuẩn bị cho người.”
Tống Trường Tuyết ngây ngốc một lát, vội nói: “Ngươi mang vào đây đi.”
Nha hoàn kia đẩy cửa vào, cung kính giao y phục đến tay nàng: “Tướng gia có dặn, nếu phu nhân dậy trễ thì đợi gia hạ triều rồi sau cùng dùng bữa sáng.”
“À? Được thôi.” Tống Trường Tuyết xấu hổ đáp lời, rồi lại hỏi, “Ngươi tên gì vậy?”
“Tỳ nữ tên gọi Tiểu Đào, phu nhân có gì sai bảo cứ việc phân phó tỳ nữ.”
Người nào đó kinh hãi: “Hả, ngươi cũng gọi Tiểu Đào!”
“Nếu có gì không ổn, phu nhân cứ đổi tên tỳ nữ ạ.” Nha hoàn kia nói câu nào câu nấy đều rất tất kính, rất không tồi, khiến cho Tống Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-dai-nhan-so-ngay-nguoi/1028/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.