Editor: Yang Hy.
Gần đây bên cạnh thầy Nghiêm có thêm một vệ sĩ, buổi sáng đưa tới trường, đến tối đưa về nhà, cặp táp có người cầm, nước ấm nhuận họng có người ngâm, chỉ là không nói lời nào, cực kỳ quy củ. Đương nhiên, cậu vệ sĩ này vừa đến nơi đông người sẽ biến mất ngay, không để lại chút manh mối nào.
"Dạo này trò Trương có chuyện gì sao?" Cô Từ trở lại văn phòng và đặt giáo án xuống. "Lên lớp thì ngủ, làm bài tập cứ sai, không viết gì cả."
Các giáo viên khác cũng đáp lại tương tự, chủ nhiệm lớp nói sẽ tìm thời gian nói chuyện với bạn Trương. Thầy Nghiêm yên lặng cầm lấy giáo án và giáo cụ đi đến phòng học.
Cô Từ vuốt tóc mái: "Hình như tâm trạng của thầy Nghiêm cũng không được tốt à?"
Cô Dương cười nói: "Không phải thầy ấy vẫn luôn không quan tâm đến chuyện của học sinh sao?"
Thầy Cổ vuốt râu nói: "Thế thì cũng không đúng."
Học sinh ở lớp ba chưa từng dám lười biếng môn Toán, trước kia là vì chương trình học chật như nêm, gần đây là vì thái độ lạnh băng của thầy Nghiêm trong lớp. Từng củ khoai tây bị đẩy tới trên mặt băng bóng loáng, chỉ cần nhúc nhích bừa là một gãy chân hai gãy răng, còn nếu không ngã thì cũng run lẩy bẩy vì mặt băng lạnh cóng.
Bạn cùng bàn đẩy bạn Trương đang ngồi ngay ngắn dồn hết sức lực vào lớp Toán: "Tại sao thầy cứ nhìn chằm chằm cậu vậy?"
Chẳng mấy chốc bạn cùng bàn đã biết lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-thay-em-la-can-su-bo-mon-cua-thay-ne/3386268/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.