Với tư cách của một học sinh lớp mười và là cán sự bộ môn Toán, bạn Trương hơi bị thất bại. Hôm kia cậu quên làm bài tập toán, hôm qua thì cậu quên mang, còn hôm nay là quên làm và quên mang luôn. Để không làm thầy Nghiêm bị rối não, bạn Trương đầy tri kỷ đã gộp chung lại nói mình quên mang.
Lần đầu, thầy Nghiêm im lặng. Lần thứ hai, thầy Nghiêm cũng không nói gì. Đến lần thứ ba, thầy Nghiêm gọi bạn Trương tới văn phòng. Vào giờ ra chơi gần như tất cả giáo viên đều nghỉ ngơi ở đó, học sinh nào mà bị trách mắng thì hiện trường không khác gì đang trẩy hội cả.
Thầy Nghiêm hỏi cô Hứa ở bàn bên cạnh với vẻ mặt bình thản: "Cô Hứa, cô có thiếu cán sự môn Ngữ văn không?"
Cô Hứa chải mái tóc màu hạt dẻ và nói không thiếu.
Thầy Nghiêm lại hỏi cô Dương ở bàn đối diện: "Cô Dương, cô có thiếu cán sự môn Anh ngữ không?"
Cô Dương nhuộm quả đầu màu hạt dẻ đầy sành điệu nói đang thiếu người yêu.
Thế là thầy Nghiêm hỏi thầy Cổ đang đi rót nước: "Thầy Cổ, thầy có thiếu cán sự môn Lịch sử không?"
Thầy Cổ cầm cái chén trà tráng men, không nói gì mà chỉ cười khì khì nhìn bạn Trương.
Nếu trên cổ cậu có quấn sợi dây gai như tên nô lệ thời cổ đại bị người ta kéo ra chợ bán thì cũng vẫn bị ế hàng đấy chứ.
Bạn Trương gấp gáp tới nỗi suýt chút đã kéo lấy tay thầy Nghiêm: "Thầy ơi! Đừng bán, không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-thay-em-la-can-su-bo-mon-cua-thay-ne/2873926/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.