Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1677

Phó Kình Hiên cảm thấy khí áp thấp tỏa ra từ trên người của Bạch Dương, đương nhiên cũng biết lời nói dối của mình bị cô nhìn thấu rồi, anh chột dạ cúi đầu, đặt lại lên vai của cô, có chút không dám nhìn cô.

Bạch Dương trước giờ chưa từng thấy dáng vẻ này của anh, nhất thời không khỏi vừa tức lại có chút buồn cười.

Bỏ đi bỏ đi, hiếm khí nhìn thấy dáng vẻ này của anh, không so đo với anh nữa.

Bạch Dương mềm lòng nghĩ.

Tuy nhiên ngay sau đó, cô lại dùng sức xoa tóc của anh một trận.

Phó Kình Hiên cảm thấy da đầu của mình sắp bị nhổ lên rồi, đau tới mức rên một tiếng.

Anh biết, cô đang trả thù lời nói dối vừa rồi của anh.

Cho nên mới cố ý vò mạnh tóc của anh.

Nhưng Phó Kình Hiên lại không có ý tức giận, thậm chí còn khá vui.

Bởi vì cô đã nguyện ý gây nhau với anh.

Nhanh thôi, cứ như này nữa, không bao lâu nữa, cô thậm chí sẽ nguyện ý chủ động thân mật với anh.

Phó Kình Hiên nghĩ vậy, đôi môi không nhịn được cong lên.

Bạch Dương cũng không có túm Phó Kình Hiên không buông, sau đó vò rối tóc của anh thì khôi phục bình tĩnh, sau đó tiếp tục lau tóc cho anh với lực bình thường.

Phó Kình Hiên luôn dựa vào vai của cô, tay ôm eo của cô, hưởng thụ sự phục vụ của cô.

Có thể do quá thoải mái, dần dần, anh vậy mà ngủ thiếp ở trên vai cô.

Bạch Dương nghe thấy tiếng hít thở truyền tới bên tai, động tác trên tay dừng lại, sau đó cúi đầu nhìn.

Nhìn thấy hai mắt của anh nhắm lại, nghe tiếng hít thở bình ổn của anh, biểu cảm trên mặt cô cũng trở nên dịu dàng.

Vậy mà ngủ rồi.

“Thư ký Đông.” Bạch Dương ném khăn lông ra, nhỏ giọng gọi một tiếng với thư ký Đông đang lái xe.

Thư ký Đông thỉnh thoảng từ gương chiếu hậu quan sát tình hình phía sau, cho nên đương nhiên biết Bạch Dương tại sao lại nhỏ giọng như vậy.

Vì vậy, cô ta cũng nhỏ giọng đáp lại: “Chủ tịch, có gì căn dặn?”

“Chỉnh điều hòa cao lên một chút.” Ánh mắt của Bạch Dương nhìn sang bảng điều khiển của chiếc Maybach.

Phó Kình Hiên ngủ rồi, trên xe lại không có cái gì đắp, cho nên đương nhiên phải chỉnh điều hòa lên cao một chút, nếu không rất dễ bị cảm.

“Tôi hiểu rồi chủ tịch.” Thư ký Đông hiểu Bạch Dương làm như vậy là vì Sếp Phó, sau khi mỉm cười thì chỉnh điều hòa cao lên.

Rất nhanh, nhiệt độ lần nữa tăng lên.

Nói thật, đối với người tỉnh, nhiệt độ cao như vậy có chút không thoải mái lắm.

Nhưng vì Phó Kình Hiên, Bạch Dương cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Đồng thời, cũng để tránh không làm ồn anh, cô cũng không có gọi điện cho Lâm Diệc Hàng, mà đổi sang phương thức gửi †in nhắn, nói chuyện của Bạch Viện với Lâm Diệc Hàng.

Vào lúc này, thư ký Đông lái xe đột nhiên nghĩ tới một chuyện rất quan trọng, nhìn gương chiếu hậu hỏi: “Đúng rồi sếp Bạch, chúng ta đi đâu? Là đưa sếp Phó trở về sao?”

Bạch Dương liếc nhìn Phó Kình Hiên, lắc đầu: ‘Không, về Vịnh Tiên Thủy.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.