Chương trước
Chương sau
Chương 1588

“Vâng” Trợ lý Trương đáp một tiếng, không nói gì thêm.

Phó Kình Hiên đi tới trước sofa, chuẩn bị gấp chăn lại.

Trợ lý Trương thấy vậy vội vàng đi tới: “Tổng giám đốc Phó, để tôi làm cho.”

“Không cần, để tôi tự làm.” Phó Kình Hiên đẩy tay anh ta ra, trả lời anh ta một câu với ánh mắt cảnh cáo.

Đây là chăn của Bạch Dương, sao có thể dính hơi thở của tên đàn ông khác được.

Trợ lý Trương thấy ánh mắt lạnh lẽo của Phó Kình Hiên, xấu hổ thu tay về, trở lại chỗ vừa rồi làm người vô hình.

Lúc này Phó Kình Hiên mới bắt đầu gấp chăn.

Nhưng anh chưa từng làm chuyện như thế này, cho nên động tác vô cùng xa lạ, cũng gấp rất chậm.

May mà cuối cùng anh làm từng chút một, lúc thì kéo bên góc, lúc thì vỗ mặt chăn, gấp xong trông cũng khá ổn.

Nhìn kiệt tác của mình, Phó Kình Hiên võ vỗ tay, quay đầu hỏi Trợ lý Trương ở bên cạnh: “Thế nào?”

“Đẹp lắm ạ” Trợ lý Trương dựng ngón cái.

Phó Kình Hiên cong bờ môi mỏng: “Vậy cậu cảm thấy sau khi cô ấy tỉnh lại, nhìn thấy cái chăn này có cảm thấy tốt giống như cậu không?”

“Chắc chắn rồi ạ” Trợ lý Trương gật đầu đáp không chút do dự.

Cô Bạch có cảm thấy tốt không thì anh ta không biết.

Anh ta chỉ biết rằng, nếu như mình trả lời là không, chắc chắn sẽ bị đâm cho phát.

“Vậy là được rồi, đi thôi.” Phó Kình Hiên giương cằm lên, đi ra ngoài huyền quan.

Trợ lý Trương vội vàng đi theo.

Trong phòng khách nhanh chóng quay lại sự yên tĩnh, mãi tới nửa tiếng đồng hồ sau, cửa phòng mở ra, phòng khách mới lại có tiếng động.

Bạch Dương mặc đồ ngủ, ngáp dài đi từ trong phòng ra, đầu tóc lù xù, mắt cũng chưa mở hẳn, bước đi bơ phờ, dáng vẻ còn chưa tỉnh hẳn ngủ, đi vào trong phòng tắm.

Đi đến trước bồn rửa mặt, cô nhắm mắt lại mò kem đánh răng bàn chải như bình thường.

Kết quả mò được ở chỗ mình thường để bàn chải còn có thêm một cái cốc, cô lập tức tỉnh táo lại, vội vàng mở mắt ra nhìn.

Thấy ở đó đúng thật là có thêm một cái cốc, còn là kiểu cốc cho nam màu đen, hơn nữa trong đó còn có một chiếc bàn chải đánh răng và dao cạo râu dành cho nam, lúc này mới nhớ tới đêm qua Phó Kình Hiên qua đêm ở chỗ cô.

Cho nên dáng vẻ cô vừa đi ra từ trong phòng, có phải đều bị anh thấy hết rồi không?

Bạch Dương nhìn bản thân còn chưa trang điểm vì vừa mới tỉnh dậy ở trong gương, buồn bực nhe răng.

Trời ơi, bởi vì mấy ngày nay quá bận, cô không được nghỉ ngơi tử tế, cho nên tẩy trang xong trông rất tiều tụy, làn da cũng không căng bóng.

Nhìn cô như thế này, có khi nào anh sẽ cảm thấy cô rất xấu không?

Bạch Dương hơi thấp thỏm sờ ngực.

Vừa sờ xong cô lại nhớ ra một chuyện rất quan trọng, đó chính là cô đi ngủ không mặc đồ lót!

Buổi sáng thức dậy cũng chưa thay quần áo là ra ngoài luôn, vậy dáng vẻ cô không mặc đồ lót chẳng phải cũng bị anh thấy hay sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.