Chương trước
Chương sau
Chương 1570

Mắt kính của Lâm Diệc Hàng lại phản chiếu ánh sáng: “Bởi vì cơ thể và nhóm máu của Phó Kình Hiên nên muốn tìm trái tim phù hợp chính là việc khó hơn lên trời.

Sau khi cậu ta được sinh ra, bác sĩ chẩn đoán cậu ta mắc bệnh tim di truyền xong, nhà họ Phó lập tức đi tìm kiếm trái tim cho cậu ta. Nhưng tìm suốt 24 năm mà vẫn không tìm được. Mãi cho đến sáu năm trước, trước vài ngày bệnh viện tuyên án tử thì vừa hay Thời Khiêm gặp tai nạn xe, đồng thời tim của cậu ta lại tương thích với Phó Kình Hiên. Cô không thấy trong chuyện này có vấn đề à?”

Bạch Dương biến sắc: “Anh đừng bảo là Phó Kình Hiên hoặc người nhà họ Phó dàn dựng vụ tai nạn này đấy nhé? Không, không thể nào có chuyện đó được! Nhà họ Phó và Phó Kình Hiên tuyệt đối sẽ không.”

“Tôi đâu nói rằng nhà họ Phó hay Phó Kình Hiên làm đâu, kẻ tôi nói là Cố Tử Yên.” Lâm Diệc Hàng ngắt lời cô.

Bạch Dương há hốc mồm: “Cố Tử Yên?”

“Đúng vậy.” Lâm Diệc Hàng khẽ hất cằm: “Mặc dù tôi cũng không quá rõ chuyện năm đó, nhưng tôi điều tra ghi chép của bệnh viện xong thì phát hiện vào ngày Thời Khiêm bị bệnh viện tuyên án tử, bà cụ Phó đích thân tới gặp mặt cậu ta. Mục đích chính là muốn Thời Khiêm hiến tim cho Phó Kình Hiên, mà sở dĩ bà cụ biết được chuyện tim Thời Khiêm tương thích với tim Phó Kình Hiên là do Cố Tử Yên lén lút tiết lộ cho nhà họ Phó.”

“Sau đó thì sao?” Bạch Dương vội hỏi.

Lâm Diệc Hàng nói tiếp: “Sau đó, theo như đại sư huynh tôi kể thì lúc đầu Thời Khiêm không chịu hiến tim ngay, mãi cho đến khi Cố Tử Yên đi thăm Thời Khiêm một chuyến, đỏ mặt nói với cậu ta rằng mình cần trái tim của người đàn ông vừa gặp đã yêu, còn khóc lóc với Thời Khiêm là tương lai cô ta còn rất dài, hi vọng cậu ta thành toàn cho cô ta.”

“Thế nên dưới tiếng khóc của cô ta, Thời Khiêm chấp nhận hiến tim cho Phó Kình Hiên, sau đó bảo anh trai của anh ta thôi miên Phó Kình Hiên để anh ấy “yêu” Cố Tử Yên!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Dương đỏ bừng lên vì tức giận.

“Nực cười, đúng là quá nực cười!” Cô siết chặt tay, móng tay như muốn đâm thủng lòng bàn tay tới nơi: ‘Chắc chắn không có chuyện Cố Tử Yên vừa gặp đã yêu Phó Kình Hiên, mà cô ta sớm đã theo dõi anh ấy rồi. Sau đó không biết nghe được ở đâu chuyện trái tim của Thời Khiêm tương thích với tim Phó Kình Hiên nên mới dàn dựng vụ tai nạn xe để giết chết bạn trai”

“Đúng vậy, không riêng gì tôi mà cả Phó Kình Hiên cũng nghỉ ngờ Thời Khiêm chết là do Cố Tử Yên làm. Thế nên sau khi hóa giải thôi miên, cậu ta luôn điều tra, nhưng chuyện đã trôi qua nhiều năm, lại thêm chỗ gặp tai nạn không có camera, đường vắng vẻ nên không có bằng chứng chứng minh Cố Tử Yên giết Thời Khiêm.”

Lâm Diệc Hàng nhún vai, nói tiếp: “Vậy nên tôi mới bảo là Thời Khiêm bị Cố Tử Yên hại chết cũng coi như là bị báo ứng.”

“Tôi biết rồi, cảm ơn anh đã kể cho tôi nghe.” Bạch Dương thở một hơi thật sâu, tạm bình tĩnh lại.

Lâm Diệc Hàng khoát tay: “Cô khỏi cần cảm ơn tôi, chuyện này cũng không có gì là không thể kể. Nhưng bây giờ cô đã biết chuyện Phó Kình Hiên bị thôi miên, hơn nữa cũng vì nó mà cậu ta mới đối xử với cô như vậy trong sáu năm, thế cô định làm sao? Tha thứ à?”

Bạch Dương rủ mi: “Ừm, tôi tha thứ cho anh ấy. Anh ấy cũng là người bị hại, cũng không phải cố tình, anh ấy chỉ bị bệnh mà thôi.”

Lâm Diệc Hàng không hề ngạc nhiên vì câu trả lời của cô: “Sau đó thì sao? Định tái hợp với cậu ta à?”

“Tôi không biết.” Bạch Dương lắc đầu: “Tha thứ là một chuyện nhưng có tái hợp hay không lại là một chuyện khác. Bây giờ tôi vẫn chưa suy nghĩ kĩ, cũng chưa chuẩn bị tốt tâm lý, chỉ khi tôi làm xong công tác tư tưởng thì chắc có lẽ đấy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.