CHƯƠNG 1550
Bạch Dương vẫn chưa nhận ra anh có gì bất thường, nhưng Tống Bội Như ở bên cạnh vẫn luôn không cất tiếng thì lại cảm nhận được, cô ấy thò tay giật ống tay áo cô.
“Sao vậy?” Bạch Dương quay đầu nhìn cô ấy.
Tống Bội Như không nói gì, chỉ hất cằm về phía Phó Kình Hiên.
Bạch Dương nhìn sang, thấy vẻ mặt cùng ánh mắt đang nhìn vào bát canh giải rượu của anh, cô bỗng hiểu ra gì đó, ngượng ngùng cười trừ: “m… xin lỗi anh nha, không phải tôi cố tình đâu, chỉ là tôi quên mất bát canh này là do anh mua.”
. Cũng không phải cô đang nói dối, lúc nãy cô thật sự quên mất mà.
Nếu không thì cũng sẽ không nói cái gì mà chỉ có kẻ ngốc mới đi mua loại canh giải rượu này.
Cô nói thế là đã mắng luôn cả anh.
Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Bạch Dương, Phó Kình Hiên bất đắc dĩ thở dài, cất giọng cưng chiều: “Được rồi, em mau uống đi, không phải còn nhức đầu à?”
Bạch Dương mỉm cười: “Ờ, tôi uống”
Tuy bát canh giải rượu này trông có vẻ không phải thứ ngon lành gì, nhưng cũng là ý tốt của anh.
Cô không thể từ chối sự quan tâm này của anh được.
Nghĩ thế, Bạch Dương hít một hơi thật sâu, sau đó nhắm chặt mắt lại, ngẩng đầu lên nốc cạn một hơi canh giải rượu trong bát.
Lúc cô uống, Phó Kình Hiên lại thò tay vào túi, sờ trong túi lấy ra một viên kẹo bơ cứng. Sau đó anh cầm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3516603/chuong-1507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.