CHƯƠNG 1547
Nhưng tại sao lại không mở cửa, lẽ nào cô không ở trong phòng?
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Phó Kình Hiên căng cứng, anh không gõ cửa nữa, đặt tay lên nắm cửa xoay nhẹ một cái, cửa mở ra.
Anh đẩy cửa đi vào, đầu tiên nhìn về phía giường ngủ trước, thấy trên giường không có ai, con ngươi của anh bỗng co rút lại.
Cô thật sự không ở đây.
Cô đi đâu rồi?
Trái tim Phó Kình Hiên trở nên căng thẳng, siết chặt tay lại, xoay cổ bắt đầu quan sát †rong phòng xem rốt cuộc Bạch Dương rời khỏi phòng bằng cách nào.
Dù gì anh ở dưới lầu cũng không thấy cô đi xuống đâu.
Nhưng quan sát một lúc, anh chợt thấy có thứ gì đó vừa dài vừa đen kịt giống như tóc ở dưới đất cách phòng tắm không xa.
Chẳng qua tầm nhìn của anh hầu như bị sofa trước mặt chặn lại nên cũng không chắc chắn lắm.
Nhưng Phó Kình Hiên vẫn bước vòng quanh giường đi tới chỗ sofa, định kiểm tra một chút thì thấy Bạch Dương đang nằm dưới đất, dáng vẻ không rõ sống chết.
“Bạch Dương!” Vẻ mặt của Phó Kình Hiên thay đổi rõ rệt, ba chân bốn cảng chạy tới kiểm tra tình hình của cô.
Anh đỡ Bạch Dương lên, để cô tựa vào lòng mình, sau đó đưa tay sờ trán cô, phát hiện cô không bị sốt. Anh lại thăm dò hơi thở của cô thì thấy hô hấp ổn định và nhẹ nhàng chứ không thở dồn dập như khi bị bệnh.
Phó Kình Hiên bỗng bình tĩnh lại, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3516380/chuong-1504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.