CHƯƠNG 1505
Nếu không sao anh không đi đến phòng chờ khác chứ?
“Nghe vệ sĩ nói em ở đây, nên tôi mới đến.”
Phó Kình Hiên buông vali ra, ngồi xuống trả lời.
Để đi cùng chuyến bay với cô mà anh đã bao hết cả khoang hạng nhất.
Nếu không anh đã kêu người ta chuẩn bị máy bay riêng rồi.
Bạch Dương bĩu môi: “Còn nói hai vệ sĩ đó của anh không theo dõi tôi, phòng chờ của †ôi ở đâu cũng nói cho anh biết.”
Mặc dù có chút không vui, nhưng bất ngờ à cô lại không thấy giận lắm.
Phó Kình Hiên rót cho mình một ly nước: “Là tôi chủ động hỏi bọn họ. Hết cách rồi, ai kêu tôi quá quan tâm tới em chứ, một phút không biết em ở đâu là tôi lại lo sốt vó cả lên.”
“.” Những lời này làm Bạch Dương đỏ mặt, tức giận trợn mắt nhìn anh.
Lúc cô định nói gì đó thì loa phát thanh ở sân bay bắt đầu báo thông tin chuyến bay.
Bạch Dương đứng lên: “Tôi phải đi rồi.”
Phó Kình Hiên bình tĩnh đặt ly nước xuống: “Đúng là nên đi rồi, đi thôi.”
Anh đứng dậy kéo vali của mình.
Bạch Dương bất ngờ nghĩ ra điều gì đó, nhìn chân của anh: “Chân của anh không bị gì sao?”
Phó Kình Hiên bỗng nhúc nhích mắt cá chân: “Còn chưa khỏi hoàn toàn, nhưng không ảnh hưởng đến việc đi lại.”
“Vậy thì tốt.” Bạch Dương gật đầu, xem như yên tâm.
Nếu chân của anh vẫn không thể đi, có lẽ cô phải ra sân bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3508944/chuong-1463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.