Chương 1397
Bà cụ bất chợt nở nụ cười: “Dương Dương đến rồi đấy à.”
Phó Kình Hiên tức tốc ngoái lại, quả nhiên đã thấy Bạch Dương.
Bạch Dương cũng không ngờ Phó Kình Hiên cũng tình cờ ở đây như thế này. Sau khi bất ngờ thoáng chốc qua đi, cô dời ánh mắt khỏi anh, vờ như không trông thấy, cười đáp lại bà cụ: “Cháu chào bà ạ.”
“Dương Dương ngồi đi cháu.” Bà cụ vỗ vào vị trí ngay cạnh.
Bạch Dương lắc đầu: “Thôi bà ạ. Cháu đến chào bà đây. Không còn sớm nữa, cháu muốn về trước.”
“Vậy à? Thế thôi cũng được.” Bà cụ cũng biết quả thực không còn sớm nữa, ngày mai cô còn phải đi làm, nên hiển nhiên cũng không níu giữ. Bà chống ba toong đứng dậy: “Cháu có uống rượu, không về một mình được. Bà bảo Kình Hiên đưa cháu về”
Bảo Phó Kình Hiên đưa về?
Bạch Dương vội vàng khước từ: “Thôi bà ơi. Cháu đặt tài xế được mà. Anh ấy cũng uống rượu, đưa cháu về sao được?”
Khuôn mặt tuấn tú của Phó Kình Hiên sa sầm lại, nói: “Trương Trình không uống.
Cậu ấy có thể đưa chúng ta về.”
“Chúng ta?” Bạch Dương ngơ ngác.
Phó Kình Hiên đặt tách trà xuống rồi cũng đứng lên: “Bà nội, cũng đến lúc cháu phải đi rồi. Vừa hay để Trương Trình lái xe, cậu ấy cũng được tan làm sớm.”
“Được. Vậy các cháu đi cùng nhau đi.” Bà cụ lườm anh.
Đừng tưởng bà không biết rằng anh chỉ muốn kè kè bên Dương Dương.
Nhưng tốt thôi, đây cũng vốn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3450938/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.