Chương 1392
Bạch Dương bị chọc tức đến bật cười: “Muốn tốt cho tôi? Thôi đừng nói mấy lời này nữa, tôi không bị rung động đâu, nó chỉ làm tôi cảm thấy mình bị đạo đức trói buộc thôi. Trên thế giới này có rất nhiều người đều viện cớ muốn tốt cho người khác để khiến người đó tổn thương. Phó Kình Hiên, anh cho rằng điều đó là tốt với †ôi, nhưng có thật sự tốt với tôi không? Có phải là điều tôi cần không?”
… Con ngươi Phó Kình Hiên co rụt lại, bỗng chốc nói không nên lời.
Bởi vì anh quả thực chưa bao giờ nghĩ tới điều này.
Anh tưởng là chỉ cần mình chịu đựng tất cả để cô được sống vui vẻ không chút áp lực nào, chính là tốt cho cô.
Mà thật sự chưa bao giờ nghĩ tới, đây không phải là điều cô muốn.
Bạch Dương ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm đen kịt không trăng không sao: “Phó Kình Hiên, thật ra anh buông tay mới là chính xác. Bởi vì chúng ta không hợp nhau, cho dù là học thức hay là tam quan, tính tình, chúng ta đều không có điểm nào.
giống nhau cả.”
Nói xong, cô cúi đầu xuống, gỡ bàn tay đang ôm eo mình thật chặt ra, sau đó bỏ đi không quay đầu lại.
Phó Kình Hiên không đuổi theo, đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng cô biến mất ở hành lang, bờ môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng.
Không có điểm chung?
Sao có thể.
Nếu không có điểm chung, sao bọn họ có thể làm bạn qua thư nhiều năm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3445550/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.