Chương 1387
Mặc dù cô không biết mình đang mừng thầm chuyện gì, nhưng cô có thể cảm nhận được rõ ràng cả người mình đều nhẹ nhõm hẳn.
Giống như tảng đá vốn đang đè nặng trên tim đột nhiên bị dời đi, khiến cô lập tức cảm thấy thư thái.
Thấy Bạch Dương đang nhếch môi cười †ủm tỉm, ánh mắt Phó Kình Hiên dịu dàng như sắp vắt ra nước.
Nếu không phải anh biết thời cơ vẫn chưa chín muồi thì anh thật sự, thật sự rất muốn ôm cô vào lòng.
Nhẫn nhịn chút đi.
Nhịn thêm một chút nữa thôi.
Phó Kình Hiên tự thầm nhủ với mình như vậy.
Một lúc sau, tiếng nhạc dừng lại, cũng đồng nghĩa với việc phần khiêu vũ đã kết thúc.
Bạch Dương và Phó Kình Hiên đứng cạnh nhau, nắm tay làm động tác chào cảm ơn với những khách khứa đứng xem chứ không lên sàn nhảy.
Những khách khứa khác đều võ tay nhiệt Tình.
Trong tiếng vỗ tay, Bạch Dương đứng thẳng người, rút tay ra khỏi tay Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên nhìn bàn tay đã trống không của mình, trong mắt thoáng hiện vẻ tiếc nuối rồi nhanh chóng vụt mất.
Lúc này, bà nội được má Phùng dìu lên bục trên sân khấu, có lẽ là muốn nói gì đó.
Phó Kình Hiên nghiêng đầu nói với Bạch Dương: “Bà nội muốn phát biểu. Anh qua xem thử, em tới khu nghỉ ngơi ngồi ăn chút gì đi”
Bạch Dương “ừ” một tiếng: “Được.”
Phó Kình Hiên cất bước đi về phía bà cụ.
Bạch Dương quay người đi tới khu nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3443583/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.