Chương 1198
Bạch Dương há miệng ngạc nhiên: “Hai ngày? Em đã nằm hai ngày cơ à?”
“Đúng thế.” Lục Khởi gật đầu: ‘Lâm Diệc Hàng nói em lao lực quá độ, cho nên mới nằm lâu như thế.”
“Hóa ra là vậy.” Bạch Dương bỗng hếch cằm: “Vậy em trở lại Hải Thành bằng cách nào thế?”
Cô nhớ rõ mình đã té xỉu trong sân của một hộ gia đình.
Sau đó, cô không còn biết gì nữa.
“Em được trợ lý Trương Trình của Phó Kình Hiên đưa về cùng với anh ta. Trương Trình gọi điện nói cho anh, sau đấy anh vội vàng chạy tới bệnh viện ngay. Sau khi tới bệnh viện thì đúng lúc nhìn thấy cảnh em và Phó Kình Hiên cùng bị đưa vào phòng cấp cứu.
Rồi anh hỏi Trương Trình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh ta nói em bị người ta bắt cóc rơi xuống vách núi, vì cứu em nên Phó Kình Hiên cũng nhảy xuống theo. Lúc ấy, trái tim anh như ngừng đập.” Lục Khởi vỗ ngực, cũng không giấu cô mà trả lời thẳng thắn.
Nghe thấy ba chữ Phó Kình Hiên, Bạch Dương mở to mắt, sốt sắng hỏi: “Vậy Phó Kình Hiên thế nào rồi? Bây giờ anh ấy đang ở đâu?”
Thấy cô lo lắng cho người đàn ông kia như vậy, Lục Khởi bỗng thấy bực bội trong lòng.
Nhưng ngay lập tức lại nghĩ đến việc cô còn sống là nhờ công lao của Phó Kình Hiên, anh ta lại chỉ đành nén sự khó chịu này xuống, trả lời thành thật: “Bảo bối, em đừng kích động, đừng lo lắng. Phó Kình Hiên cũng đang nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3343090/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.