Chương 1186
Lúc đi tìm dụng cụ đánh lửa, Bạch Dương phát hiện trên chăn và xoong nồi bát đĩa trong góc đều phủ một lớp bụi mỏng.
Bạch Dương vươn tay quệt thử. Tiếp đó, cô mượn ánh sáng trước khi trời tối hẳn thử nhìn bụi trên ngón tay mình. Rồi cô mỉm cười.
“Tốt quá rồi.” Cô búng bụi bám trên ngón tay đỉ.
Bây giờ cô có thể chắc chắn người vốn sống ở trong hang núi này đã không tới đây một thời gian. Chõ bụi bám này chính là chứng cứ cho kết luận đó.
Bạch Dương không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Không ai ở thì tốt. Thật ra cô lo lắng nếu thực sự có người ở đây, lát nữa người ta quay về sẽ đuổi cô đi thì phiền lắm.
Đồng thời cô cũng lo người sống ở đây có thể là tội phạm bỏ trốn thì càng đáng sợ hơn.
Nhưng bây giờ không có ai thì cô yên tâm rồi.
Bạch Dương tìm được bật lửa. Tiếp đó, cô lại chạy đi ôm một đống củi mang về nơi có vết đốt lửa để châm.
Củi đều rất khô nên dễ bắt lửa, chẳng mấy chốc đã cháy thành một đống lửa.
Bạch Dương thêm rất nhiều củi, lửa cháy rất to. Ánh sáng lửa cháy chiếu sáng cả hang núi, khiến cả hang núi thêm phần ấm áp chứ không còn lạnh lẽo nữa.
Bạch Dương phủi tro trên tay rồi đứng lên.
Cô rời xa đống lửa đến chỗ để chăn. Sau đấy, cô cầm hai bộ quần áo bên cạnh chăn, chuẩn bị để mình và Phó Kình Hiên thay quần áo. Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3332665/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.