Chương 1183
“Quả nhiên.” Lồng ngực của Bạch Dương phập phồng lên xuống: “Còn nữa không?”
Phó Kình Hiên lắc đầu: “Hết rồi.”
“Hết thật chưa?” Bạch Dương nhìn anh, rõ ràng cô không tin.
Không phải là cô không tin anh mà là tính anh dù xảy ra chuyện cũng cứ thích giấu mọi chuyện trong lòng, không chịu nói gì hết.
Nên khiến cô không thể nào tin tưởng.
Phó Kình Hiên gật đầu: “Hết thật rồi.”
“Được, hy vọng anh nói thật. Nếu sau này kiểm tra ra anh còn thương tích khác… Phó Kình Hiên, anh đừng tránh tôi không nể mặt anh.”
Dứt lời, cô buông cánh tay trái rồi đổi sang đỡ bên tay phải của anh, kéo anh từ trên mặt đất đứng dậy.
“Anh có đứng vững được không?” Bạch Dương lên tiếng hỏi tiếp.
Phó Kình Hiên khẽ gật đầu, đáp: “Được.”
Tuy anh rất chóng mặt nhưng vẫn có thể đứng vững.
“Vậy được rồi, anh đợi một chút.” Bạch Dương thả cánh tay anh ra, cởi chiếc áo khoác gió ngắn trên người.
Tuy Phó Kình Hiên không biết cô muốn làm gì nhưng cũng không ngăn cô cởi áo.
Dù sao quần áo cũng ướt hết rồi, có cởi áo hay không cũng đều lạnh.
Trong ánh mắt nghi ngờ của Phó Kình Hiên, Bạch Dương cầm áo khoác ngoài, bước lên phía trước vài bước rồi nhặt một hòn đá có góc khá nhọn. Cô lấy phần nhọn của hòn đá ấy để cắt chiếc áo khoác ra.
Phó Kình Hiên thấy thế là biết cô muốn làm gì. Anh cong môi mỉm cười vui vẻ.
Rất nhanh sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3332130/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.