Chương 1181
Nhưng cả người anh rất yếu, khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu, mí mắt cũng chỉ nhấc lên được nửa, nhìn Bạch Dương, mở miệng nói với giọng không chút sức lực: “Bạch Dương…”
“Tốt quá, rốt cuộc anh cũng sống lại rồi!”
Bạch Dương không nghĩ ngợi gì nhiều mà chỉ ôm chầm lấy Phó Kình Hiên, mừng rỡ đến bật khóc: “Anh có biết vừa rồi anh đã ngừng thở, tim cũng ngừng đập luôn rồi 1 không, làm tôi sợ muốn chết. Tôi còn nghĩ rằng anh sẽ chết như vậy, không còn sống nữa…
Cô khóc mãi không thôi.
Phó Kình Hiên nhếch khóe môi thành nụ cười nhẹ, lại kết hợp với khuôn mặt nhợt nhạt và dáng vẻ toàn thân ướt như chuột lột khiến anh chẳng những không thảm hại mà ngược lại còn làm nổi bật vẻ đẹp nam tính rối bời của anh.
Anh nhấc tay phải lên, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng quệt đi giọt nước mắt dưới mí mắt của cô, giọng khàn khàn: “Em đừng khóc, không xinh nữa rồi.”
Bạch Dương nghe anh nói thế liền tức giận lườm anh, đáp: “Chúng ta vừa thoát chết đấy, anh còn lo xinh hay không nữa à?”
Phó Kình Hiên buông tay xuống rồi đáp: “Em nói phải.”
“Đúng rồi.” Bạch Dương ngồi thẳng người lại, nói tiếp: “Vừa rồi tại sao anh lại chìm xuống đáy hồ thế?”
Phó Kình Hiên khẽ nhắm mắt lại: ‘Lúc ngã xuống nước tôi đệm ở dưới người em. Hơn nữa, ngã từ nơi cao xuống, áp lực mặt nước rất lớn, mặt nước cũng sẽ trở nên rất cứng. Giây phút đập vào nước, đầu và sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/3331739/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.