Chương 892
Cậu ta nhất định phải giúp anh hai trông chừng đám đàn ông này, không để những †ên đàn ông thối tha đó đụng vào chị Bạch Dương.
Bạch Dương gật đầu: “Được rồi! Đi thôi.”
Nói xong, cô lại nói một câu với Lục Khởi: “A Khởi! Em đi trước đây.”
“Đi đi” Lục Khởi ừm một tiếng.
Bạch Dương nhìn Phó Kình Duy rồi hai người đi về một hướng khác của thang máy.
Tầng này vốn là phòng bệnh cao cấp nên bà cụ ở phía này thì cũng không có gì kỳ lạ.
“Đến rồi” Đi được khoảng nửa phút thì Phó Kình Duy dừng lại trước cửa phòng bệnh.
Bạch Dương nhìn thấy tên bà cụ được viết trên tấm cửa, cô đưa tay lên gõ nhẹ lên cánh cửa.
Chẳng mấy chốc, cánh cửa đã mở ra rồi.
Má Phùng nhìn thấy Bạch Dương, đôi mắt sáng rực và vô cùng mừng rỡ: “Cô chủ! Cô đến rồi!”
Bạch Dương cười với bà ta: “Má Phùng!”
Má Phùng trả lời: “Cô chú đến rồi! Thật †ốt quá! Bà cụ vừa mới nhắc đến cô, nói là gọi điện cho cô nhưng không gọi được.”
“Con đâu có tắt điện thoại.” Bạch Dương nói.
Tối qua, gọi điện cho Phó Kình Duy xong thì cô quên sạc pin điện thoại, sáng nay thấy hết pin rồi mà vẫn chưa sạc.
Chủ yếu là sắp xuất viện rồi, cô định về nhà rồi sạc, bào ngờ bà nội lại gọi điện cho cô.
“Không sao! Cô chủ mau vào đi” Má Phùng mở hết cửa ra, nhiệt tình mời Bạch Dương vào trong.
“Dạ!” Bạch Dương gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2744083/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.