“Nói cho cha mẹ?” Cố Mạn Tình lảo đảo một bước sau khi bị Cố Tử Yên đẩy ra, sau khi ổn định cơ thể lại, cô ta khinh thường trả lời: “Vậy thì cô cứ đi đi, để xem cha mẹ sẽ tin tưởng cô hay tin tưởng tôi, tuy thời gian tôi quay về chẳng bao lâu, nhưng tôi vốn dĩ hiểu cô nằm lòng rồi, cô là một kẻ dối trá, miệng suốt ngày nói dối, cha mẹ sẽ không tin những lời nói vô nghĩa của cô đâu, họ sẽ chỉ nghĩ rằng cô đang muốn đổ tội cho tôi, rồi sau đó sẽ lại càng thương yêu tôi hơn”
“Cô… Cố Tử Yên mở to mắt, không nói nên lời.
Đúng vậy, bây giờ trong lòng cha mẹ tất cả đều tràn ngập hình ảnh của Cố Mạn Tình, bọn họ thương cô ta như vậy thì làm sao có thể tin lời mình, tin rằng Cố Mạn Tình đang giả vờ đáng thương được?
Cố Tử Yến nhìn chằm chằm Cố Mạn Tình với khuôn mặt nhăn nhó: “Cho dù cha mẹ không tin những lời tôi nói thì đã sao, rồi một ngày nào đó tôi sẽ để cho cha mẹ †ận mắt chứng kiến cô là loại người như thế nào”
“Vậy thì có lẽ cô sẽ không có cơ hội này đâu” Cố Mạn Tình nhún vai, châm biếm Cố Tử Yên.
“Ý anh là gì?” Trong lòng Cố Tử Yên vang lên tiếng lộp bộp, một nỗi bất an lớn bỗng dưng xuất hiện.
Cố Mạn Tình lấy chiếc điện thoại vừa mới được bà Cố mua cho cô ta lắc lắc.
“Trước khi bước vào đây, tôi đã nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743904/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.