Nhìn thấy ánh mắt tối đen lạnh lẽo của Lương Triết, Cố Việt Bân chỉ cảm thấy bản thân ông ta giống như đang đối mặt với một con sói vậy, làm cho ông ta run sợ, da đầu cũng tê dại theo.
Chuyện gì xảy ra thế này?
Cái tên người mẫu này tại sao lại có ánh mắt đáng sợ như vậy?
Nhất là ánh mắt kia còn quen thuộc như vậy, giống như đã gặp ở đâu rồi thì phải, là ở đâu mới được?
Cố Việt Bân nhíu mày, không nhớ ra.
Bạch Dương nhìn thời gian, nói: Được rồi Tiểu Triết, chúng ta đi thôi!”
Trên mặt Lương Triết lần nữa trở nên vui vẻ, dịu dàng “ừm” một tiếng.
Hai người đi về phía trước.
Cố Việt Bân cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, ánh mắt u ám nhìn bóng lưng hai người nói: “Bạch Dương, tốt nhất cô nên cầu xin ông trời phù hộ cho cô đi, đừng để tôi điều tra ra được chuyện của Tử Yên thật sự có liên quan đến cô, bằng không Cố Việt Bân tôi dù có tán gia bại sản cũng chắc chắn không tha cho cô đâu!”
Ông ta dự định lấy Tử Yên để kết thông gia với nhà họ Phó, nhưng bây giờ xảy ra chuyện này, cho dù có cưỡng ép Tử Yên và Kình Hiên gạo nấu thành cơm cũng không được.
Cho nên nhiều năm tâm huyết của ông ta giờ đây đã bị phá hủy trong chốc lát, ông ta sao có thể không tức giận cho được.
Bạch Dương nghe thấy lời nói uy hiếp của Cố Việt Bân, bước chân dừng lại một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743805/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.