Quả thật chuyện này cũng là do Kình Duy, nên anh mới bỏ lỡ cơ hội nhận ra Bạch Dương như vậy.
Thế nhưng anh cũng phải thừa nhận, nguyên nhân một phần cũng là do anh, nếu lúc ấy anh không để Kình Duy có cơ hội đoạt lại bức thư, thì sự tình cũng sẽ không phát triển đến bước này.
Chỉ có thể nói, tất cả đều là do ông trời trêu đùa!
Đầu dây bên kia, sau khi Phó Kình Hiên cúp điện thoại, Kình Duy cảm thấy vô cùng lo sợ và bất an, liên tục cầm điện thoại lên đi tới đi lui: “Thảm rồi, lần này chắc chắn anh ấy sẽ hận chết mình!”
Cậu cũng rất hối hận tại sao lúc ấy lại không cho anh trai đọc lá thư kia.
Nếu anh trai nhìn thấy thì sẽ chẳng có chuyện xảy ra với Cố Tử Yên như bây giờ, lúc đó anh trai với chị Bạch Dương cũng sẽ sớm tái hôn với nhau.
Nhưng mà tất cả đều bị cậu làm hỏng!
“Không được, phải nghĩ biện pháp để đền bù mới được.”
Phó Kình Duy đảo mắt, sau đó gọi điện thoại cho Bạch Dương: “Chị Bạch Dương, cứu mạng al”
Bạch Dương đang xử lý văn kiện, nên không để ý đến người gọi đến mà trực tiếp nhận điện thoại, không ngờ lại là Phó Kình Duy gọi tới, hơn nữa vừa mới nhấc máy liền muốn cô cứu mạng.
“Có chuyện gì vậy? Em lại gây ra chuyện gì rồi à? “Bạch Dương kẹp điện thoại di động lên vai, nhàn nhạt hỏi một câu.
Phó Kình Duy khịt mũi hai tiếng: “Ai gây chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743801/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.