Phó Kình Hiên hơi gật đầu: “Đi nghe đi.”
Được cho phép, trợ lý Trương lấy điện thoại ra, nhìn thấy số của người gọi, anh ta khế nhướng mày, sau đó nghe máy.
Hai phút sau, anh ta cúp điện thoại, nhìn Phó Kình Hiên: “Tổng giám đốc Phó, anh Thời tới rồi!”
Nghe vậy, bút trên tay Phó Kình Hiên lập †ức dừng lại, anh ngẩng đầu lên, ánh mắt híp lại, giọng điệu lộ ra sự thúc giục: “Để anh ta lên đây!”
“Vâng, tôi sẽ đi đón anh Thời lên phòng làm việc.” Trợ lý Trương nói xong, lập tức đi ra ngoài đón người.
Rất nhanh, Thời Trạch đã xuất hiện ở phòng làm việc của Phó Kình Hiên, anh †a còn mặc một thân áo trắng quần trắng cùng với vẻ mặt không chút biểu cảm nào.
Sắc mặt Phó Kình Hiên lạnh nhạt nhìn anh ta.
Hai người nhìn nhau một hồi lâu, cuối cùng vẫn là Phó Kình Hiên lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh kỳ lạ này.
“Xin lỗi, tôi không biết trái tim hiện tại của tôi là của em trai cậu.” Phó Kình Hiên đứng lên nói.
Ánh mắt màu xám bạc rơi trên ngực anh: “Là Thời Khiêm tự nguyện cho cậu, cậu không cần phải nói xin lỗi với tôi”
Tự nguyện sao?
Ánh mắt Phó Kình Hiên khẽ lóe lên.
Có lẽ trái tim thực sự là do Thời Khiêm †ự nguyện cho anh, giống như Thời Khiêm cũng tự nguyện đáp ứng toàn bộ yêu cầu của Cố Tử Yên và để Thời Trạch thôi miên anh vậy.
Nhưng tai nạn xe hơi của Thời Khiêm, anh vẫn cho rằng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743793/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.