“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Trợ lý Trương vỗ ngực thở phào.
Y tá vứt bỏ ống tiêm, lại treo bình truyền dịch cho Phó Kình Hiên, sau đó đi ra ngoài.
Trợ lý Trương lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho bên biệt thự, báo cho bà cụ tình huống của Phó Kình Hiên.
Kết quả anh còn chưa gọi điện thoại thì Phó Kình Hiên đã tỉnh.
“Sếp Phó.” Trợ lý Trương đặt điện thoại xuống, đỡ Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên ngồi dựa vào đầu giường, trên mặt đã bớt đỏ bừng, nhưng vẫn yếu ớt tái nhợt.
Anh nhìn xung quanh phòng bệnh, lại nhìn kim châm trên tay mình, giọng khàn khàn hỏi: “Tôi sao thế?”
“Vết thương của anh bị nhiễm trùng nên phát sốt” Trợ lý Trương trả lời.
Phó Kình Hiên nhắm mắt lại: “Ai đưa tôi đến bệnh viện?”
Là Bạch Dương sao?
“Là tôi” Trợ lý Trương trả lời, phá vỡ hy vọng trong lòng Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên mấp máy môi mỏng, lạnh lẽo nhìn anh một cái.
Vẻ mặt trợ lý Trương mờ mịt.
Chuyện gì xảy ra?
Sao anh ta cảm giác sếp Phó ghét bỏ anh ta làm chuyện bao đồng vậy?
Là ảo giác sao?
Trợ lý Trương ho nhẹ một tiếng: “Sau khi sếp Phó phát sốt ngất đi, cô Bạch gọi cho tôi đưa anh đến bệnh viện”
Con ngươi Phó Kình Hiên lóe sáng lên.
Không phải Bạch Dương đưa anh đến. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nhưng Bạch Dương gọi Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743678/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.