Bạch Dương kinh ngạc đến ngây người, hai mắt mở to, một lúc sau mới phản ứng lại, tức giận đến đỏ mặt, dùng sức đẩy anh ra: “Phó Kình Hiên, anh làm gì vậy, buông tôi ral”
Phó Kình Hiên không buông, ngược lại càng ôm cô chặt hơn.
Sao anh có thể buông cô ra chứ.
Cô là người anh yêu!
Bạch Dương thấy Phó Kình Hiên không buông ra, mà nước trên người anh làm cho quần áo của cô ướt đẫm, trong lòng càng nổi giận, cuối cùng cắn môi giẫm lên chân anh.
Phó Kình Hiên đau đớn nhíu mày lại, khẽ rên một tiếng, vẫn không buông cô ra.
Lần này Bạch Dương hoàn toàn tức giận, giơ tay lên tát anh một cái!
Phó Kình Hiên bị tát nghiêng mặt qua một bên, cả người ngơ ngẩn, tay ôm cô cũng vô thức buông ra.
Dường như anh không thể tin được cô lại đánh mình.
Bạch Dương không quan tâm Phó Kình Hiên nghĩ như thế nào, cô nhân cơ hội này lùi lại hai bước, kéo khoảng cách hai người, tức giận nhìn anh: “Phó Kình Hiên, anh muốn lên cơn điên thì cút về biệt thự nhà họ Phó đi, còn có mong anh nhìn cho rõ, †ôi không phải là Cố Tử Yên.”
Phó Kình Hiên chống đầu lưỡi vào má, giọng khàn khàn trả lời: “Tôi biết em không phải là Cố Tử Yên”
“Anh biết mà còn ôm tôi, anh điên rồi à?” Bạch Dương khiếp sợ không thôi.
Phó Kình Hiên nắm chặt tay lại: “Tôi không điên.”
“Vậy anh… “
“Tôi yêu em!” Phó Kình Hiên cắt ngang lời cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743675/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.