Đến lúc này Phó Kình Hiên đã hoàn toàn xác định Cố Tử Yên không phải là Phong Diệp.
Nếu như cô ta là Phong Diệp, tại sao phải đốt hết thư qua lại của bọn họ, mà không phải cất kỹ, thỉnh thoảng lấy ra nhớ lại kỷ niệm chứ?
Bởi vì cô ta sợ, sợ anh tiếp tục giữ lại những lá thư đó, một ngày nào đó cô ta sẽ bị lộ.
Vu Y Cơ nhìn Phó Kình Hiên nhíu mày, dáng vẻ đè xuống lửa giận, bà ta hơi sợ hãi nuốt nước miếng: “Kình Hiên, con... Con sao thế?”
Phó Kình Hiên không trả lời, lấy điện thoại di động ra gọi đi.
Trợ lý Trương ngáp một cái, giọng nói đầy buồn ngủ truyền đến: “Tổng giám đốc Phó, có chuyện gì vậy?”
“Cậu đến biệt thự nhà họ Phó một chuyến, tôi có việc muốn hỏi cậu.” Phó Kình Hiên nói xong thì cúp điện thoại.
Bên kia, trợ lý Trương mờ mịt ngồi ở trên giường.
Nếu như anh ta không nghe lầm, sếp Phó nói anh ta đến biệt thự nhà họ Phó đúng không?
Trợ lý Trương đưa điện thoại đến trước mặt nhìn một chút, thấy gần mười hai giờ đêm rồi, cả người không ổn lắm.
Đêm hôm khuya khoắt, mười hai giờ đêm, nói anh ta đến biệt thự nhà họ Phó, có bệnh không vậy!
Có chuyện gì không thể hỏi qua điện thoại được sao, làm gì phải gặp mặt?
Mặc dù trong lòng tràn đầy oán hận Phó Kình Hiên, nhưng trợ lý Trương vẫn không thể không ngậm đắng nuốt cay rời giường, sửa soạn một chút rồi lái xe ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743643/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.