Có người làm cho anh xảy ra tai nạn xe, hiện tại vẫn chưa tìm được người kia.
Mà đèn pha lê này rơi xuống đầu của anh, mặc dù cuối cùng rơi xuống bàn của Bạch Dương, nhưng bàn của Bạch Dương cách bàn của anh chưa đến một mét, cho nên cũng có thể người này muốn đèn pha lê này rơi xuống người anh.
Có lẽ chuyện này và chuyện anh xảy ra tai nạn xe lần trước là cùng một người làm.
Nhưng một giây sau, Phó Kình Hiên lại bác bỏ suy nghĩ này của mình.
Anh và Cố Tử Yên chỉ nói ăn cơm, cũng không quyết định trước nhà hàng nào, mà lái xe đến đây mới quyết định.
Nói cách khác, anh chỉ mới quyết định đến nhà hàng, mà muốn động tay động chân thì phải làm trước đó, người đứng sau kia cũng không biết anh sẽ đến đây, sao có thể động tay động chân được, trừ khi người kia đã dự đoán trước.
Suy đoán do con người làm ra bị lật ngược, mà Lương Triết đoán có người cố ý làm.
Lương Triết ngẩng đầu nhìn trần nhà, lại nhìn đèn pha lê trên bàn, khuôn mặt dịu dàng đầy nghi ngờ: “Quá kỳ lạ”
“Sao thế Lương Triết, có phải cậu phát hiện ra điều gì không?” Bạch Dương nhìn cậu ta.
Lương Triết sờ cằm gật đầu: “Trần nhà quá cao, khoảng mười mét, thang bình thường cũng không dài như vậy, muốn đi lên động tay động chân cũng khó, trừ khi có thang nâng chuyên nghiệp, nhưng thang nâng chuyên nghiệp rất lớn, không thể vào cửa lớn được”
Giám đốc vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743632/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.