“Còn có chuyện khác không?” Bác sĩ Tô Sờ cằm: “Cho phép tôi nói thẳng, sếp Phó, anh nói hai ví dụ này không có tác dụng gì, chưa xác định được anh có bị thôi miên hay không”
“Còn nữa” Phó Kình Hiên chớp mắt.
Sau đó, mới thật sự quan trọng.
Phó Kình Hiên hít vào một hơi, đè xuống cảm xúc gắt gỏng trong lòng, giọng bình Tính nói: “Tôi không yêu cô ta, nhưng tôi nhìn thấy cô ta thì cảm giác trong trái tim có một âm thanh nói cho tôi biết bây giờ tôi rất yêu cô ta, tôi phải cho đi mọi thứ vì cô ta, tôi phải xử lý tất cả những người uy hiếp đến cô ta, quan trọng nhất chính là: “Là gì?” Bác sĩ Tô nghiêm túc nhìn anh.
Phó Kình Hiên nhắm mắt lại: “Âm thanh đó nói cho dù tôi biết vợ sắp cưới của mình làm sai, làm hại người khác, tôi cũng không thể trách cô ta, tôi nhất định phải cho rằng cô ta vô tội, người khác sai, bởi vì cô ta là người quan trọng nhất của tôi, ở trong lòng tôi thì cô ta trong sáng không †ì vết, vừa mềm yếu vừa bất lực, không thể nào làm những chuyện hãm hại người khác.”
Anh nói đến đây thì dừng một chút, lại nói: “Cho dù cô ta thật sự làm, tôi cũng nhất định phải làm một lý do giải thích cô †a làm như vậy chỉ vì bất đắc dĩ, mà tôi phải nhanh chóng quên đi những chuyện đó, cho dù sau này nhớ tới cũng phải cảm thấy chỉ là chuyện nhỏ.”
Bác sĩ Tô nghe vậy thì hít sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743599/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.