“Được rồi chú, chú đi xuống trước đi.” <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Trình Minh Viễn cũng bưng lên một chén trà, ý bảo quản gia nhanh chóng đi.
Nếu không đi, anh ta lại lo lắng quản gia sẽ nói ra với Bạch Dương chuyện anh ta thích Bạch Dương mất, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì, anh ta cũng không dám tưởng tượng.
“Được được được, tôi đi ngay.” Quản gia cho rằng Trình Minh Viễn là nóng lòng muốn cùng Bạch Dương ở chung một mình nên cười ha hả đáp.
Lúc đi, ông ta còn không quên ném cho Trình Minh Viễn một ánh mắt “Gố lên, tôi tin tưởng cậu”, làm Trình Minh Viễn vừa tức giận vừa buồn cười.
“Đừng để ý, tính cách quản gia nhà chúng tôi luôn nhiệt tình thế đấy, tuổi cũng đã cao cứ giống như một đứa trẻ già vậy.”
Trình Minh Viễn nhìn Bạch Dương trước mặt nói.
Bạch Dương lắc đầu: “Không đâu, tôi rất thích chú quản gia, rất thân thiết đó, đúng rồi, anh bảo tôi lấy mẫu ADN của người nhà họ Gố, tôi đã mang đến đây.”
Cô buông chén trà xuống, lấy từ trong †úi ra một túi chống thấm nước chứa tóc của Cố Tử Yên.
Trình Minh Viễn vừa nhìn, suýt chút nữa đã phun ra một ngụm nước: “Sao lại nhiều vậy chứ?”
“Ối… Không cẩn thận nên giựt nhiều một chút, tóm lại anh cầm đi” Bạch Dương ném luôn tóc cho anh ta.
Trình Minh Viễn luống cuống tay chân bắt lấy: “Cô vừa mới nói giựt? Chẳng lẽ những sợi tóc này đều là do cô giựt thẳng †ừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743575/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.