Bọn họ nghe thấy bà Lương nói như vậy, vốn cũng nghĩ mình bị đuổi ra ngoài.
Không ngờ lại là Cố Việt Bân và Cố Tử Yên.
Phó Kình Hiên nhìn bà Lương, hai mắt cụp xuống, dường như anh hiểu ra gì đó, mệt mỏi xoa trán, cánh tay vốn ôm Cố Tử Yên cũng buông ra.
“Tử Yên, anh rất thất vọng!” Anh đột nhiên nói một câu.
“Kình Hiên.. ” Cố Tử Yên hoảng hốt muốn nắm tay áo của anh, nhưng anh lại tránh né.
Trái tim Cố Tử Yên lập tức chìm đến đáy cốc.
Trực giác của cô ta là đúng, lúc đó nụ cười của bà Lương có vấn đề.
Quả nhiên, tình huống hiện tại đã hoàn †oàn vượt qua dự đoán và khống chế của cô ta.
Sắc mặt Cố Việt Bân vô cùng khó coi: “Bà Lương, bà không nói đùa chứ?”
“Đương nhiên là không.” Bà Lương cười với ông ta.
Cố Việt Bân mặt mo rung động mấy cái: “Xin hỏi lý do gì, chúng tôi là người bị hại, bà lại muốn đuổi chúng tôi đi, nếu như †oàn vượt qua dự đoán và khống chế của cô ta.
Sắc mặt Cố Việt Bân vô cùng khó coi: “Bà Lương, bà không nói đùa chứ?”
“Đương nhiên là không.” Bà Lương cười với ông ta.
Cố Việt Bân mặt mo rung động mấy cái: “Xin hỏi lý do gì, chúng tôi là người bị hại, bà lại muốn đuổi chúng tôi đi, nếu như bà không cho chúng tôi một lý do, nhà họ Lương cũng mất mặt, mà bắt đầu hôm nay nhà họ Lương là kẻ thù của nhà họ Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743485/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.