Không ngờ cô tỉnh lại sau thời gian ngắn như vậy.
Điều này rõ ràng không khoa học.
“Sao vậy bảo bối?” Lục Khởi nhìn Bạch Dương.
Bạch Dương cố nén kinh ngạc trong lòng, lắc đầu: “Em không sao, chỉ hơi kinh ngạc vì em tỉnh lại nhanh như vậy thôi.
Đúng rồi, em làm phẫu thuật…”
Cô còn chưa nói xong, đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng sờ về phía bụng mình.
Không đau!
Thảo nào cô cứ cảm thấy mình quên gì đó. Đó chính là trên bụng không có cảm giác đau đớn gì.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?
Chẳng lẽ do gây tê cục bộ? Cho nên mình mới tỉnh lại nhanh như vậy?
Nhưng cũng không đúng. Nếu gây tê cục bộ, mình phải ngủ mới đúng chứ?
Bạch Dương càng nghĩ càng thấy kỳ lạ, vội vàng vén chăn đắp trên người lên, nhấc vạt áo nhìn về phía bụng.
Cô nhìn thấy bụng mình không có vết thương nào, càng cảm giác kỳ lạ hơn: “Rốt cuộc em có làm phẫu thuật không vậy?”
Cô nghỉ ngờ, nhìn về phía Lục Khởi.
Lục Khởi nhất thời nhìn không rời mắt khỏi phần bụng trắng trẻo, mêm mại của cô, tròng mắt cũng sắp rơi ra rồi.
Anh ta nghe được câu hỏi của cô, mới ho khẽ một tiếng, thu lại vẻ mặt ngốc nghếch của mình, mỉm cười trả lời: “Đương nhiên là chưa.”
“Chưa à?” Bạch Dương lập tức ngồi dậy, đôi mày thanh tú nhíu chặt: “Tại sao?”
“Bác sĩ nói tình trạng sức khỏe của em dạo này không tốt, tạm thời không thích hợp để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743420/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.