“Tôi không nhàm chán như vậy.” Lâm Diệc Hàng đẩy mắt kính, cười một chút.
Nếu anh ta không phát hiện nốt ruồi son trên cổ tay Bạch Dương thì chắc chắn sẽ nói Tử Yên là thiên sứ mà anh ta phải bảo vệ, anh ta không thể để cô ta chịu thiệt thòi.
Nhưng hiện tại Tử Yên là thiên sứ thật hay giả thì phải chờ kiểm tra, anh ta sẽ không nói.
“Lâm Diệc Hàng? Anh là Lâm Diệc Hàng!” Trình Minh Viễn bỗng nhiên võ tay một cái, nhớ lại dáng dấp của Lâm Diệc Hàng: “Trước đó tôi đã nói anh rất quen mà, thì ra là anh.”
Lâm Diệc Hàng cũng nằm trong giới của bọn họ, nhưng từ nhỏ tính cách của người này rất kỳ lạ, không thích chơi chung với người khác, cũng vẫn một mình, cho nên †uy rằng bọn họ biết nhau nhưng lại không quen thuộc.
Nhưng kỳ lạ là người này đối xử với Cố Tử Yên rất tốt, sáu năm trước Cố Tử Yên trở thành người thực vật, anh ta còn ra nước ngoài học tập khoa não và tâm lý học vì muốn đánh thức Cố Tử Yên.
Mà người của Cố Tử Yên đột nhiên phẫu thuật cho Bạch Dương, anh ta sẽ không làm gì với Bạch Dương chứ?
Trình Minh Viễn nghĩ vậy thì sắc mặt lập †ức nghiêm túc, nhìn chằm chằm Lâm Diệc Hàng hỏi: “Bạch Dương đâu, anh không làm gì Bạch Dương chứ?”
“Tôi có thể làm gì Bạch Dương?” Lâm Diệc Hàng cười như không cười hỏi.
Trình Minh Viễn nắm chặt tay lại: “Anh là người của Cố Tử Yên, Cố Tử Yên và Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743414/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.