Bạch Dương cũng duỗi tay ra muốn đỡ anh.
Nhưng sau đó lại nghĩ đến điều gì, lập tức buông tay xuống.
Phó Kình Hiên nhìn thấy động tác của cô, áp suất quanh người càng nặng nề hơn.
Muốn đố thì đỡ đi.
Thu tay giữa chừng là sao chứ?
Mấy người ra khỏi nhà hàng, đi đến bãi đỗ xe.
Bạch Dương mở cửa sau xe mình, cho Đậu Đậu đi lên.
Phó Kình Hiên thấy vậy, nhíu mày: “Cô muốn đến chỗ của Trình Minh Viễn?”
Bạch Dương đóng cửa sau xe: “Không.”
“Vậy Đậu Đậu…”
“Đậu Đậu đến chỗ tôi ở” Bạch Dương nhìn anh trả lời.
Nghe thấy cô không đến chỗ của Trình Minh Viễn, đáy lòng Phó Kình Hiên dễ chịu hơn nhiều, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì, gật đầu bày tỏ đã biết.
Bạch Dương vòng lên đầu xe, đến trước cửa ghế lái: “Vậy tạm biệt Tổng giám đốc Phó, tôi đi đây.”
“Dọc đường chú ý an toàn.” Phó Kình Hiên gật đầu.
Bạch Dương hơi ngạc nhiên.
Không ngờ anh lại chủ động dặn dò cô chú ý an toàn.
Đây là Phó Kình Hiên mà cô quen biết sao?
“Sao vậy?” Thấy cô gái kinh ngạc, giọng nói Phó Kình Hiên mang theo dịu dàng hỏi.
Bạch Dương lắc đầu: “Không sao, Tổng giám đốc Phó cũng chú ý an toàn.”
Trong mắt Phó Kình Hiên lóe lên ý cười, ừ một tiếng.
Bạch Dương liếc nhìn anh lần cuối, mở cửa rồi ngồi vào ghế lái, sau đó lái xe rời đi.
Phó Kình Hiên đứng trước chiếc Maybach, vẫn đưa mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743384/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.