Nếu đã như vậy, mọi người hãy cho ba mẹ số 5 một tràng võ tay!”
Nói xong, Giám đốc vỗ tay đầu tiên.
Khách trong quán cũng cười ồ vỗ tay khen ngợi.
Bạch Dương nghe tiếng võ tay, cả khuôn mặt ửng hồng, cô đẩy Phó Kình Hiên ra.
Cô không ngờ lá bài lại rơi vào thời điểm như vậy, chính mình cùng Phó Kình Hiên lại thực hiện một nụ hôn trước mặt công chúng.
Thật là xấu hổ muốn chết.
Bạch Dương che mặt, ước gì có thể tìm được một cái lỗ để chui vào.
Mà Phó Kình Hiên lại bình tĩnh hơn nhiều.
Dù không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này, nhưng anh không ghét sự tiếp xúc vừa rồi.
“Còn chưa hết giờ, tiếp tục đi, nếu không sẽ bị loại khỏi trò chơi.” Phó Kình Hiên nhặt lá bài rơi trên đùi mình lên, nhìn thấy trên đó có in hình môi đỏ, ánh mắt anh chợt lóe lên, đem mặt đó dán lên đôi môi mình.
Đôi môi của anh ấy vừa vặn chồng lên vết son đỏ.
Bạch Dương không biết, nghe nói sẽ bị loại, cô không còn xấu hổ nữa, vì vậy cô thả tay xuống khỏi mặt.
Dù sao, đây không phải là lần đầu tiên cô và Phó Kình Hiên tình cờ hôn nhau như thế này.
Trong nhà bếp của biệt thự trường đua ngựa của Tổng giám đốc Trần, lại một lần khác.
Cho nên, cô không cần quan tâm nhiều như vậy, coi như bị chó cắn một miếng vậy.
Nghĩ vậy, Bạch Dương hít sâu một hơi rồi quay sang nhìn người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743340/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.