“Nói như vậy, bọn họ quả nhiên là có gây khói dễ chị đúng không?” Lương Triết rũ mí mắt xuống, che khuất hàn ý dọa người.
Bạch Dương cười cười: “Được rồi, không phải chị nói rồi sao? Chị không phải ăn chay, cho nên đừng lo lắng, chị không có việc gì. Đúng rồi, em bên đó vẫn là buổi tối mà, mau đi nghỉ ngơi đi.”
Thấy cô không muốn nhiều lời, Lương Triết cũng không ép buộc, khóe miệng hạ xuống, lộ ra nụ cười như ban nấy: “Được, vậy em cúp đây, mấy ngày nữa gặp lại”
“Ừ, qua mấy ngày gặp.” Bạch Dương gật gật đầu.
Trò chuyện kết thúc, Lục Khởi nói: “Lương Triết sắp trở về?”
“Đúng vậy, mấy ngày nữa.” Bạch Dương cất điện thoại.
Lục Khởi khụ một tiếng: “Lúc nãy Lương Triết tựa hồ đang hỏi Tử Yên bọn họ có làm khó dễ em đúng không?”
“Đúng vậy, cậu ta lo lắng cho em”
“Xem ra Tử Yên bọn họ cũng nên lo cho chính mình.” Lục Khởi cười vui sướng trên nỗi đau của người khác.
Bạch Dương nghỉ hoặc nhìn anh ta: “Có ýgì?”
“Không có gì.” Lục Khởi lắc đầu, không có ý định nói tỉ mỉ.
“Thật à? Nhưng em cảm giác anh có chuyện gì gạt em.” Đôi mắt Bạch Dương nheo lại.
Sống lưng Lục Khởi thẳng tắp: “Không có, thật sự không có.”
“Được rồi, không có thì không có đi, em cũng lười muốn biết.” Bạch Dương trừng anh ta, không nhìn anh ta nữa.
Lục Khởi ở nơi không thấu nhẹ nhàng thở ra, trong lòng lại cười trộm.
Lương Triết trở về cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743249/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.