“Không phải Tổng giám đốc Phó không biết, anh ta vẫn luôn biết tính cách thật sự của cô Cố, chỉ là anh ta không quan tâm mà thôi.” Bạch Dương vuốt tóc.
Bà cụ hừ lạnh: “Thôi bỏ đi, không nói tới cô ta nữa, nói vê cháu đi.”
“Cháu ạ?” Bạch Dương chỉ vào mình.
Bà cụ cười vui vẻ gật đầu: “Đúng thế, cháu nói thật cho bà đi, cháu còn có ý với Kình Hiên không?”
Nếu Dương nói có, bà sẽ bất chấp tất cả đuổi Cố Tử Yên đi, tái hợp cho Dương và Kình Hiên lại lần nữa.
Để Kình Hiên nhận ra người mình yêu là Dương.
Bạch Dương mỉm cười lắc đầu: “Bà nội, cháu đã không còn tình cảm với Tổng giám đốc Phó nữa rồi”
Vẻ mặt bà cụ cứng lại, hiển nhiên không tin lắm: “Thật sự hết rồi?”
“Vâng, hết rồi ạ” Bạch Dương nặng nề gật đầu.
Bà cụ nhìn thấy sự nghiêm túc trong mắt cô, thất vọng thở dài: “Thôi quên đi.”
“Xin lỗi bà nội, cháu…”
Bà cụ lại cười: “Không có gì phải xin lỗi cả, bà biết thằng nhóc Kình Hiên đối xử với cháu thế nào, cháu không yêu Kình Hiên cũng rất bình thường, nhưng bà không ngờ lại nhanh đến vậy”
Bạch Dương rũ mắt: “Thất vọng quá nhiều nên mới nhanh ạ”
“Ừ” Bà thở dài.
Bên ngoài cửa sổ sát đất của ban công, Phó Kình Hiên chậm rãi hạ bàn tay đang định đẩy cửa, hơi cúi đầu nên người khác không nhìn được biểu cảm trên mặt anh.
Thật ra anh đã sớm nghe Bạch Dương nói không yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743123/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.